TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 104

oan ức như vậy.
– Lúc còn sống anh ấy luôn mơ ước được gặp anh.
– Tội nghiệp Duy Sơn quá. Dù sống trong một đời sống tốt, nó luôn lo lắng
cho anh mình. Sợ anh sẽ gặp nhiều bất hạnh.
– Nếu anh ấy biết anh là một bác sĩ thành công, vững vàng trong y học anh
ấy sẽ mừng biết bao.
Duy Thanh căm phẫn:
– Nếu sự thật cái chết của Duy Sơn là do bị mưu sát. Bằng mọi giá chúng ta
phải đưa bọn chúng ra chịu tội trước pháp luật.
– Em sẽ làm tất cả để tìm ra sự thật.
– Thục Nhiên! Em rất xứng đáng được Duy Sơn yêu thương.
Thục Nhiên khóc rưng rức:
– Nhưng vĩnh viễn anh ấy đã không còn hiện hữu trên thế gian này nữa rồi.
– Thục Nhiên! Anh có một ước nguyện, không biết em có bằng lòng giúp
anh không?
– Điếu gì anh cứ nói. Em sẵn sàng làm tất cả vì Duy Sơn.
– Anh muốn đến viếng mộ Duy Sơn thắp cho Duy Sơn một nén nhang cho
ấm lòng đứa em bất hạnh. Và luôn tiện anh muốn đền đáp công ơn nuôi
dưỡng của cha mẹ Duy Sơn.
– Tội nghiệp cha mẹ Duy Sơn. Duy Sơn mất đi là họ mất cả niềm tin rồi.
– Nuôi con nuôi để mơ ước được phụng dưỡng vào những ngày cuối của
cuộc đời. Vậy mà cũng không trọn vẹn.
Im lặng trong một lúc Duy Thanh thấy mình cần nói rõ vấn đề với Thục
Nhiên:
– Thục Nhiên! Người ta không có tình thương người ta còn đi tìm đi kiếm.
Tại sao em không chịu nhận cha của mình hả Thục Nhiên?
– Duy Thanh! Em cần có thời gian. Anh hãy thông cảm cho em sự việc xảy
ra bất ngờ quá. Em nghĩ rằng mẹ con em cứ sống một đời sống như từ
trước đến nay như vậy sẽ tốt hơn.
Duy Thanh hiểu ý Thục Nhiên cô không muốn sự có mặt của mình phá tan
đi sự bình lặng vốn có của gia đình ông Dương Trung.
Ông Dương Trung tình cờ đi đến vừa lúc nghe Thục Nhiên nói những lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.