TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 105

này. Ông muốn vào thăm cô. Nhưng bước chân lại ngừng nơi ngưỡng cửa.
– Thục Nhiên nói đúng. Sự việc xảy ra quá bất ngờ. Ông cũng không muốn
mất đi cái hạnh phúc bình thường của gia đình mình. Ông cũng khống thể
bỏ quên đi giọt máu mà trong lúc không kiềm chế được mình, ông đã tạo
ra.

Ông quay bước khỏi phòng của Thục Nhiên mà nghe rối bời trong dạ.
Bước chân của ông lảo đảo đi trên hành lang vắng của bệnh viện. Chợt ông
thấy choáng váng, bước chân xiêu vẹo.
– Ba! Ba có sao không ba?
Mỹ Tâm đỡ lấy cha lo lắng ông Dương Trung nhìn con gái xót xa:
– Ba đã già rồi phải không con? Sức khoẻ không còn tráng kiện như ngày
xưa. Có lẽ ba phải giao cái bệnh viện này lại cho con thôi.
– Ba! Ba đừng nói vậy - Ba còn khoẻ mà.
– Không! Đã đến lúc ba phải giao lại cho con như ngày xưa ông bà ngoại
con đã giao lại cho ba.
– Ba! Chuyện đó mình hãy tính sau. Còn bây giờ ba hãy về phòng nghỉ
ngơi đi Thục Nhiên đã có Duy Thanh săn sóc rồi.
– Mỹ Tâm! Con buồn lắm phải không?
– Nếu con nói con không buồn tức là con tự dối mình rồi. Nhưng con nghĩ
nếu được là Thuý Kiều trao tặng chàng Kim Trọng cho Thuý Vân em gái
của mình. Con không ân hận đâu ba.
– Con nghĩ thế nhưng mọi chuyện vẫn còn mù mịt. Thục Nhiên tỉnh trí tất
nhiên nó sẽ nhận ra Duy Thanh không phải là Duy Sơn.
– Con tin tưởng tình yêu trong ánh mắt của họ.
– Mỹ Tâm! Ba thật tự hào khi có một đứa con gái giàu lòng nhân hậu như
con.
– Con không cao thượng như vậy đâu ba. Nhưng con nghĩ cha làm thì con
phải chịu. Con muốn thay ba chuộc lại lỗi lầm xưa đem hạnh phúc đến cho
Thục Nhiên. Ba cám ơn con Mỹ Tâm.
– Mlnh là cha con mà. Ba nghỉ ngơi đi. Con cần phải xuống phòng chăm
sóc cho bệnh nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.