TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 160

Tiếng còi xe vang lên inh ỏi. Những người tham gia giao thông làu nhàu:
– Mới sáng sớm mà đã kẹt xe rồi.
Không biết thời gian bao lâu ông Dương Trung tỉnh lại và thấy mình nằm
trong bệnh viện của mình. Đứng trước mặt ông là Duy Thanh và Bác sĩ
Vĩnh viện trưởng. Viện trưởng đã tỉnh rồi.
Ông Dương Trung cảm thấy cơn đau buốt trên đầu mình. Ông ngơ ngác:
– Tôi ... tôi làm sao vậy?
– Viện trưởng bị chấn thương trên đầu. Cũng may là không ảnh hưởng đến
não bộ.
Ông Dương Trung sờ tay lên đầu mình đụng phải vành băng cứng. Ông lờ
mờ nhớ ra mọi chuyện. Ông giật mình nhổm dậy:
– Tôi say rượu. Tôi có thể say rượu được sao?
– Víện trưởng. Ông đừng cử động mạnh sợ chạm vào vết thương. Ông hãy
nằm tịnh dưỡng đi.
Bác sĩ Vĩnh khuyên lơn ông:
– Viện Trưởng có chuyện buồn sao?
Ông Dương Trung cảm thấy hổ thẹn với thuộc cấp của mình. Trong những
giờ hội nghị ông thường lên tiếng chỉ trích những bác sĩ hay giao tiếp, rượu
chè.
Bây giờ đến lượt ông lại để xảy ra tai nạn. Ông đã gần cuối đời rồi mà để
xảy ra sai phạm.
Hiểu được nổi khổ đau của ông, Duy Thanh an ủi:
– Viện trưởng! Xin Viện trưởng đừng đau buồn vì quá khứ đã qua. Con tin
rằng rồi mọi người sẽ hiểu, sẽ thông cảm cho Viện trưởng. Và hạnh phúc sẽ
về với Viện trưởng mà thôi.
– Duy Thanh! Thục Nhiên không thừa nhận ta là cha.
Rồi Thục Nhiên cũng hiểu ra vấn đề vì cô ấy không muốn làm cho Viện
trưởng khó xử mà thôi.
– Mỹ Trinh! Xuân Mai! Hai người đàn bà ta yêu nhất đều oán hận ta.
– Con hứa sẽ khuyên Thục Nhiên. Còn Mỹ Tâm cô ấy sẽ là sợi dây hoà giải
giữa cha và mẹ.
– Duy Thanh! Dù cưới Mỹ Tâm hay Thục Nhiên con vẫn là con rể của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.