TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 162

– Ba ơi! Ba của con.
Bởi thế mới biết bên trong cái vỏ cứng ngắt là một tấm lòng hiếu thảo,
thương cha kính mẹ. Vì thế Duy Thanh thực hiện lời hứa với ông Dương
Trung một cách dễ dàng.
Cánh cửa phòng lại bật mở. Mỹ Tâm và bà Mỹ Trinh lại lao vào:
– Ba ơi! Ba có sao không ba?
Ông Dương Trung cũng nắm tay an ủi cô:
– Ba không sao. Yên tâm đi đừng khóc nữa con gái. Còn mẹ con dâu Mỹ
Tâm?
Bà Mỹ Trinh cũng khóc mếu máo.
– Tôi đây. Ông có sao không hả?
Ông Dương Trung gượng cười:
– Anh không sao. Mỹ Trinh! Tha lỗi cho anh nghe.
Bà Mỹ Trinh sau phút choáng váng vì bị phản bội. Bà về nhà suy nghĩ lại,
cộng thêm sự giải thích an ủi của Mỹ Tâm. Bà đã thông thoáng mọi việc.
Bà hiểu rằng giây phút này bà phải mở rộng vòng tay đón về một người
chồng mà bà đã chung sống, yêu thương suốt mấy chục năm qua.
Bà nắm lấy tay ông vỗ về:
– Có ghen hờn mới biết tình yêu trong lòng sau mấy chục năm vẫn còn đậm
đà tha thiết.
Mỹ Tâm lém lỉnh xen vào lời của mẹ:
– Ba ơi! Ý mẹ con nói là “gừng càng già càng cay". Càng già thì tình yêu
càng sâu nặng.
Tất cả sóng gió đã qua rồi. Chúng ta hãy vì tương lai của bọn trẻ mà tha thứ
cho nhau.
– Anh có một tâm niệm cuối cùng. Anh mong em hãy mở rộng lòng vị tha
mà giúp anh sống bình yên trong những ngày cuối đời.
– Thục Nhiên là con của anh, là em của Mỹ Tâm thì tôi xem nó như là con
của tôi. Anh quyết định thế nào tôi cũng vui vẻ chấp nhận.
– Nếu em đã nói thế thì ngại gì một tiếng anh, tiếng em mà cứ tôi ông, tôi
ông mãi thế.
– Chúng ta đã già rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.