TIX-TU NGÓN TAY CÁI XANH - Trang 24

- Người ta sẽ tống vào nhà ngục kia. - Ông Tru-na-đix vung tay chỉ

một bức tường dài cao ngất, không cửa sổ, xám xịt, một bức tường không
bình thường.

- Nhà tù đấy ạ? - Tix-tu hỏi.
- Đúng thế. - Ông Tru-na-đix đáp - Đó là công trình dùng để duy trì

trật tự.

Hai ông cháu đi dọc bức tường, đến trước một hàng rào sắt đen sì

mũi nhọn đâm lên tua tủa. Tiếp theo hàng rào này, còn thấy những hàng rào
khác đen sì như thế, đằng sau hàng rào buồn thảm là những bức tường tua
tủa mảnh chai.

- Vì sao bác thợ nề phải cắm mảnh chai lên tường ạ? - Tix-tu hỏi. -

Mảnh chai dùng để làm gì ạ?

- Để ngăn bọn tù bỏ trốn.
- Nếu nhà tù đỡ xấu xí đi, có lẽ người tù bớt muốn trốn.
Hai má ông Tru-na-đix đỏ bừng lên như hai tai.
“Thật là một thằng bé kỳ lạ, - ông nghĩ - việc gì cũng phải dạy dỗ

nó”.

Rồi ông nói to:
- Cậu phải biết rằng tù nhân là bọn độc ác.
- Cho nên phải giam họ vào kia để chữa bệnh ác cho họ ạ?
- Người ta giam chúng vào đấy để chúng khỏi làm hại người khác.
- Nơi giam họ đỡ xấu thì nhất định họ mau lành bệnh. “A, thằng này

bướng!”, ông Tru-na-đix nghĩ.

Tix-tu thấy thấp thoáng sau các hàng rào sắt những tù nhân cúi đầu

lầm lũi đi thành vòng tròn. Họ tỏ ra cực kỳ đau khổ, với những cái đầu trọc
lốc, quần áo kẻ sọc, giày to đùng.

- Họ làm gì trong ấy ạ? - Em hỏi.
- Nghỉ. - Ông Tru-na-đix đáp.
“Chao, nghỉ mà như thế thì họ phải chán đến đâu! - Tix-tu nghĩ -

Nhà tù này buồn quá”.

Em suýt khóc và suốt đường về chẳng nói một câu. Ông Tru-na-đix

lại tưởng em im lặng thế là một dấu hiệu tốt, và bài học về trật tự đã có kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.