TIX-TU NGÓN TAY CÁI XANH - Trang 33

CHƯƠNG 10: VÌ SAO TIX-TU LẠI GẶP ÔNG

TRU-NA-ĐIX VÀ ÔNG TA DẠY EM BÀI HỌC

VỀ SỰ NGHÈO KHỔ

P

hải có những sự kiện phi thường, người ta mới chịu cho các cậu bé

nghỉ hè. Một nhà tù biến thành vườn hoa có làm cho mọi người choáng
váng, nhưng người ta hoàn hồn rất nhanh, và cho rằng việc một rừng hoa
mọc trên nơi trước kia là những bức tường xám là chuyện bình thường.

Người ta trước sau đều quen với mọi chuyện, ngay cả với cái kỳ lạ.
Đối với bố mẹ Tix-tu, việc giáo dục em nhanh chóng trở thành mối

lo âu chủ yếu.

- Tôi nghĩ bây giờ nên dạy cho con hiểu thế nào là nghèo khổ. - Ông

bố nói.

- Sau đó phải dạy nó về bệnh tật để nó lo giữ gìn sức khoẻ. - Bà mẹ

tiếp lời.

- Ông Tru-na-đix đã giảng cho con một bài rất hay về trật tự, giờ ta

giao cho ông ấy bài về nghèo khổ đi.

Bởi thế ngay từ hôm sau, Tix-tu đã biết dưới sự hướng dẫn của ông

Tru-na-đix, rằng nghèo khổ ngự trị trong các túp nhà lụp xụp.

Ông bảo Tix-tu đội cái mũ bê-rê màu xanh để đi thăm các túp lều đó.
Ông cất thật cao cái giọng lệnh vỡ của mình để giảng cho Tix-tu

hiểu rằng các túp nhà ấy ở khắp ven thành phố.

- Vành-đai-lều ấy là một tai hoạ! - Ông nói to.
- Tai hoạ là gì cơ ạ? - Tix-tu hỏi.
- Tai hoạ là một điều ác ảnh hưởng đến rất nhiều người, một điều đại

ác.

Ông Tru-na-đix không cần thuyết lý thêm nữa, Tix-tu đã xoa xoa hai

ngón tay cái.

Những nơi em sắp đến thăm còn buồn thảm hơn nhà tù. Những con

đường chật hẹp, lầy lội, hôi thối chạy ngoằn ngoèo giữa những tấm phên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.