TIX-TU NGÓN TAY CÁI XANH - Trang 45

CHƯƠNG 13: VÌ SAO VÀ Ở ĐÂU BỐ MẸ TIX-

TU TÌM CÁCH CHO EM GIẢI TRÍ

M

ẹ Tix-tu còn lo lắng hơn các thành viên hội đồng thành phố,

nhưng vì nguyên nhân khác. Tix-tu của bà đã khác mất rồi.

Hệ thống giáo dục do bố em nghĩ ra khiến em trầm ngâm quá đỗi,

em cứ lặng thinh nghĩ ngợi hàng giờ.

- Tix-tu, con nghĩ ngợi gì thế? - Một hôm mẹ em hỏi.
Tix-tu đáp:
- Con nghĩ rằng thế giới lẽ ra có thể đẹp đẽ hơn hiện giờ bội phần.
Mặt bà mẹ lộ vẻ giận dữ.
- Đó không phải là ý nghĩ của tuổi con. Hãy ra chơi với con Thể thao

đi.

- Con Thể thao cũng nghĩ như con. - Tix-tu nói.
Lần này, mẹ em giận dữ thực sự.
- Thật là quá lắm. - Bà thét - Hoá ra bây giờ trẻ con nghe theo ngựa!
Bà đem chuyện đó nói với chồng, ông nghĩ Tix-tu cần được giải trí.
- Con pô-nây hả? Rất tốt, nhưng đừng để con hôm nào cũng chỉ nhìn

thấy mỗi con vật ấy. Ta hãy cho con đi thăm vườn bách thú!

Nhưng ngay ở đó, Tix-tu cũng thấy bàng hoàng.
Em từng tưởng tượng vườn bách thú như một cõi tiên, ở đó các loài

vật sẵn lòng để khách tham quan chiêm ngưỡng thiên đường của chúng. Ở
đó con trăn tập thể dục quanh chân con hươu cao cổ, con căng-gu-ru địu
một con gấu con trong túi đi chơi… Em tưởng rằng báo đốm, tê giác, lợn
lòi, chim thiên cầm, vẹt và khỉ xồm tha hồ nô giỡn giữa đủ loại cây đẹp đẽ
như vẽ trong các sách tranh.

Đáng lẽ là thế thì em chỉ thấy ở vườn bách thú những cái chuồng,

bên trong, những chú sư tử trụi lông ngủ buồn xo trước các máng không
thức ăn, rồi hổ bị nhốt cùng hổ, khỉ bị giam cùng khỉ. Em muốn an ủi một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.