TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 118

Maï nhìn cậu em trai.
- Chúng ta sẽ không đi nếu không có em, cô nói.
Mô nắm lấy khuỷu tay chị. Chị cậu hỏi:
- Bố mẹ có biết không?
- Không, không ai biết cả. Trừ chị và...
- Và?
- Mano. Em đã nói với cậu ấy tất cả kế hoạch của em. Nếu không, cậu ấy

đã chết trong chỗ nấp từ lâu rồi.

Họ nghe thấy ba tiếng gõ đằng sau lò sưởi. Mano đang nghe. Tín hiệu

này làm tim cô xúc động. Liệu mọi người có thể làm tiêu tàn niềm hy vọng
vẫn nuôi sống Mano hay không?

- Hứa với em đi, Mô nhắc lại.
Maï đặt bàn tay lên gáy cậu em trai, hai người cụng trán vào nhau. Ánh

mắt của cô thấm đẫm nước mắt.

- Chị xin hứa, cô nói.
Mô gật đầu.
- Chị nói với bố mẹ và anh Milo là em sẽ gặp lại mọi người. Bây giờ chị

đi ngủ đi. Đừng lo lắng gì cả.

- Khi nào chúng ta đi?
- Chị sẽ biết... hay ít ra thì chị sẽ nghe thấy. Thời cơ đến, đừng chậm trễ

một giây, chị giải thoát ngay cho Mano và kéo những người khác theo chị.
Con đường sẽ mở ra để mọi người đi.


Đêm hôm đó, tên đồn trưởng Seldor khó ngủ. Garric trở mình trên

giường. Hắn mất kiên nhẫn đến toát cả mồ hôi. Sáng tinh mơ, hắn sẽ có
người phụ nữ trẻ cho riêng hắn. Hắn sẽ để cô ấy trong bếp như một chiến
lợi phẩm đi săn. Cô sẽ làm cho hắn rất nhiều panh rêu và giặt quần áo cho
hắn. Phu nhân Garric sẽ làm cho tất cả bọn lính phải ghen tỵ. Cuộc đời sẽ
trở thành bài tụng ca rượu.

Hắn hài lòng. Cô ấy không thể làm gì khác. Cô ấy sẽ thuộc về hắn.
Garric nhớ lại con ruồi đầu tiên của hắn. Mười sáu tuổi, hắn đã hạ gục

một con ruồi đang bay. Với cô ấy, cũng gần như thế, một thú vui tinh tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.