TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 170

phía Arbaïan.

- Đừng có nói với tôi là ông tin cái thằng lưu manh này, Gus Alzan nói...
Sự xuất hiện của Củ Khoai trong nhà tù Tomble, những lời khuyên đầy

tính giáo huấn của hắn dành cho con bé Bernique, tất cả những ký ức này
gợi lại một giai đoạn kinh khủng trong cuộc sống nhà Alzan. Kể từ những
rủi ro đó trở đi, Bernique không bao giờ còn là Bernique nữa.

- Ông có chuyện phải làm với thằng bất lương nhất trần đời này đấy, Gus

vừa nói vừa chỉ tay vào Củ Khoai. Đừng có tin những lời có cánh của hắn.
Tôi báo cho ông biết, nếu con bé nhà tôi phải lấy chồng và dọn đến ở trong
quả trứng này, tôi không muốn sự có mặt của thằng vô lại này ở đây.

Gus nện gót giày, vừa đi lão vừa kéo dây váy của Bernique.

Arbaïan đưa mắt dò hỏi tên lính. Củ Khoai không thể trả lời. Mặt hắn đỏ

lựng, miệng thì ấp úng.

- Tôi... Tôi hứa với ông rằng... Tôi không hiểu lão ám chỉ điều gì...
Arbaïan đặt tay lên vai hắn và nói bằng một giọng đầy khoan dung:
- Tất nhiên. Tôi cũng chẳng quan tâm những gì người đàn ông này nói,

Củ Khoai thân mến ạ.

Củ Khoai bắt đầu thở.
- Cảm ơn, tôi sợ rằng...
- Anh phục vụ rất tốt, Arbaïan ngắt lời. Anh đã canh cô gái bị bắt với sự

cẩn thận tuyệt đối. Nhưng có một điều mà tôi học được từ anh...

- À?
- Anh luôn nói: "Con người không bao giờ quá thận trọng". Và anh hoàn

toàn có lý.

Củ Khoai vừa chào vừa cười.
- Ông quá độ lượng với tôi, ông Arbaïan.
Lao động của hắn cuối cùng cũng được công nhận. Hắn khóc. Hắn bước

về phía chiếc cầu nhỏ. Arbaïan nói tiếp:

- Vì con người không bao giờ quá thận trọng... nên tôi đề nghị anh rời tổ

chim này trước tối ngày mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.