TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 228

các cành cây, Tobie có thể chứng kiến được mức độ nghiêm trọng của thiệt
hại.

- Cậu biết đường ra không? Mika hỏi, tay nắm cánh tay của Liev cao kều.
- Có, tớ biết, Tobie trả lời.
Cách đây mấy năm, Tobie bỏ trốn cùng với Mano Asseldor. Lúc đó, họ

cũng trốn chạy khỏi sự tàn bạo của Jo Mitch. Lần này, cậu đi về phía hàng
rào đã đem lại may mắn cho cậu trong lần tẩu thoát đầu tiên.

Liev tươi cười. Cậu hiểu tất cả. Cậu không cần tai hay mắt để cảm nhận

ngọn gió của tự do. Tự do có mùi, tự do có vị. Tự do, cậu cảm nhận được
nó trong cơ thể mình.

Mika cảm thấy bàn tay Liev đang bóp chặt cổ tay mình.
Rồi tất cả nhìn thấy Mặt Trăng xuất hiện ở đầu đoàn người. Cậu chạy lên

trước dòng người Trụi, theo sau là Jalam vẫn mặc quần áo của Hổ. Cậu bé
Mặt Trăng đi nhanh để theo kịp Tobie, cậu nói:

- Em không ra đi mà không có chị mình.
- Sao cơ?
- Đi đi, đừng chờ em, Mặt Trăng hụt hơi nài nỉ. Em ở lại đây để giải thoát

chị em.

- Đừng nói điều ngốc nghếch, Tobie nói mà chân vẫn rảo bước. Em sẽ

làm những điều anh bảo. Anh, anh ra lệnh cho em phải đi với mọi người.

Jalam đưa mắt đồng tình với câu nói của Tobie.
- Em ở lại! Mặt Trăng vừa kêu vừa khóc.
Tobie buồn xót tim, nhưng lần này cậu có nghĩa vụ phải xử sự như một

người anh.

- Không phải em là người quyết định, Mặt Trăng à. Không còn ai để giải

thoát ở đây cả. Chị em không phải là tù nhân. Chị em đã tố giác anh. Chị
em về phe kẻ thù.

Giọng nói nặng nề của Tobie vang lên trong đầu cậu bé. Cậu dừng lại và

nhìn xuống. Tobie không quay lại. Jalam bí mật theo dõi Mặt Trăng đang vờ
đứng đợi những người Trụi đi sau cùng.

Họ đã đi đến hàng rào. Cái hố chỉ được đậy bằng một lớp cành lá nhẹ.

Trong vài phút, họ giải phóng lối đi. Đó không phải một cuộc tẩu thoát mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.