TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 41

cháu biết được cô ấy có ý nghĩa thế nào đối với bọn ta...

Khuôn mặt Jalam tối sầm, ông nói thêm:
- Không ai trên đồng cỏ lại không hối tiếc những gì tất cả bọn ta đã làm.
- Các bác đã làm gì ạ?
- Trái tim chúng ta hiền hậu, Tiểu Thụ ạ. Ta không biết tại sao lại xảy ra

chuyện Isha.

- Chuyện gì vậy ạ?
- Tất cả bọn ta phải chịu trách nhiệm, bởi vì, cô ấy đã làm tan vỡ trái tim

tất cả bọn ta.

- Jalam, kể cho cháu nghe chuyện đã xảy ra đi.
Bụi ngấy lại bị khuấy động, rồi lại im ắng. Jalam ra hiệu cho Tobie.

Người dẫn đường già chờ đợi. Sự im lặng kéo dài vài phút, sau đó Jalam
nói:

- Thế là xong. Không thể tin nổi. Chưa bao giờ ta chứng kiến một con

chim tự phóng thích mình sau hai đêm. Thông thường, nó tự giải thoát mình
trong ngày đầu tiên... hoặc nếu không, một tuần sau nó sẽ chết vì kiệt sức.

- Một tuần ạ?
- Ừ. Ta thú thật với cháu rằng cơ thể già nua của ta có lẽ cũng chẳng trụ

nổi một tuần. Nhưng Tiểu Thụ ạ, cháu còn cơ hội của cháu. Ta thì dừng lại
đây thôi.

Tobie siết chặt đôi bàn tay Jalam.
- Và bác vừa cười vừa kể cho cháu nghe những câu chuyện của bác...
Một tiếng gọi lanh lảnh từ xa.
- Thằng bé con đấy, Jalam nói. Nó đã tự cứu thoát mình.
Người dẫn đường già vội vàng lao về phía cửa.
- Mặt Trăng! Ông kêu lên.
Giọng cất lên trả lời ông.
Jalam lại kêu tên cậu bé. Ông vui mừng khôn xiết.
- Ta đến đây, Mặt Trăng! Ta đến đây!
Ngày mới bắt đầu. Đồng cỏ rập rờn hiện ra trước những cây ngấy cuối

cùng. Jalam trườn ra ngoài.

Tobie vẫn bị câu chuyện bí ẩn về Isha Lee ám ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.