TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 49

- Một con nhộng trần, Jalam vừa nói vừa giúp Tobie gỡ con côn trùng

màu xám bé tẹo ra. Đúng ra là một con bọ gậy. Vợ ta thường lắm món ragu
bằng bọ gậy mà.

Tobie nhìn người bạn đường già. Rõ ràng, cậu chẳng biết thêm được gì về

câu chuyện của Isha.

Cuối tháng Mười một, nước bắt đầu rút. Ngày đầu tiên của tháng Mười

hai, con thuyền bị mắc cạn. Mặt Trăng là người đầu tiên bước khỏi thuyền,
cậu quá mừng rỡ vì cuối cùng cũng có thể sưởi ấm đôi chân. Cậu bé chạy
biến đi.

Tobie và Jalam đặt úp thuyền lên một bãi bùn. Họ móc nó vào thân một

cây cỏ.

- Chẳng biết thế nào được, Jalam nói, có thể ta lại dùng đến nó khi quay

về cùng thằng nhỏ, nếu tuyết không rơi.

- Còn nếu tuyết rơi thì sao ạ?
- Nếu tuyết rơi, ta sẽ đeo thêm ván.
Tobie đã được nhìn những chiếc ván khi đến đồng cỏ. Đó là những lá gỗ

mỏng, dài mà người ta gắn dưới bàn chân để đi lại bằng cách trượt trên
tuyết. Phần mũi ván hớt lên và cuộn vào như con ốc sên.

Tobie và Jalam nghe thấy tiếng kêu, họ thấy Mặt Trăng chạy ào đến.
- Mọi người đến đây mà xem này, nhanh lên!
Cậu bé dẫn hai người đi một đoạn cách đó vài xăng-ti-mét. Họ cùng trèo

lên đám cỏ bị dập sau mưa và đến một chiếc lá rụng dưới đất. Họ đi theo
Mặt Trăng đến tận mép. Tobie bật kêu lên.

Đằng xa, giữa đồng cỏ, trải dài những dãy đồi bao phủ bởi lớp vỏ cây.

Trông chúng đốt vòng của một con rắn gỗ to đang chui vào rồi lại chui ra
khỏi mặt đất.

- Cái gì thế nhỉ? Mặt Trăng hỏi.
- Chúng ta đang gần đích hơn ta tưởng, người dẫn đường già nói.
- Đó lại Đại Thụ à?
- Đúng, Jalam trả lời.
Tobie giật mình. Không, Đại Thụ của cậu không như thế.
Jalam nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.