TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 133

- Sao ông không đính chính ?
- Xứng đôi quá, có nói họ cũng không tin .
- Ông ...
Cô bé Lan Linh trở mình, Mưu Phi nhắc nhở:
- Đừng vì tôi mà làm dở giấc ngủ của lũ trẻ . Có gì ra ngoài hãy nói . Bây
giờ, cô để Lan Linh nằm xuống rồi theo tôi .
- Tôi muốn ở đây với chúng .
- Có muốn cũng không được rồi . Tôi phải về thành phố ngay .
- Nhưng ông đã nói ở tới chiều .
- Tôi dự định là vậy, ai ngờ Đoan Phương vừa gọi điện thoại bảo ông nội
tôi trở bệnh .
Nghi Du xìu xuống:
- Chuyện của ông nội ông quan trọng hơn .
Mưu Phi hứa hẹn:
- Thứ bảy tuần sau, tôi sẽ cùng cô lại đến đây .
Nghi Du đứng dậy . Cô quyến luyến nhìn bọn trẻ đang say sưa trong giấc
ngủ, nhất là Lan Linh . Quả thật cô không muốn rời xa bọn chúng tí nào .
Nghi Du quay đi, nhưng rồi quay lại, cô cúi xuống hôn nhẹ lên trán Lan
Linh:
- Chị về nhé .
Cử chỉ ấy làm Mưu Phi xúc động . Đến với bọn trẻ bấy lâu nay, anh không
hề nghĩ ra việc gì cho bọn trẻ quyến luyến cả . Anh yêu thương chúng, mua
quà cho chúng nhưng anh lại không được như Nghi Du . Chỉ 1 buổi thôi mà
bọn chúng đã xem Nghi Du như người thân từ lúc nào .
Rồi không hiểu sao, anh lại buột miệng:
- Cô yêu thương cô bé Lan Linh như thế, cô không định mang cô bé về
nuôi chứ ?
Đôi mắt Nghi Du sáng lên:
- Ồ! Ông có 1 ý kiến rất hay, thế mà tôi không nghĩ ra .
- Cô ...
- Tôi về bàn lại với mẹ tôi đóng Lan Linh về nuôi thì hiển nhiên Lan Linh
là con nuôi của mẹ tôi và tôi trở thành chị của Lan Linh rồi . Cám ơn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.