TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 131

Mỹ An tiếp lời:
- Để kể cho chúng em nghe chuyện Tấm Cám .
- Ừm .
- Hoan hô .
Thằng bé Minh Trí ngóc đầu dậy:
- Có chú Phi nữa chứ ?
- Ừ .
Nghi Du vỗ tay làm tín hiệu:
- Im lặng được chưa ?
- Dạ được .
- Chị bắt đầu nha . Ngày xưa, ở vương quốc nọ, có ông vua tuổi cũng đã
cao và hoàng hậu chỉ hạ sinh được 1 nàng công chúa rất là xinh đẹp đặt tên
là Bạch Tuyết ...
Nhìn bọn trẻ say sưa ngủ mà lòng Nghi Du dấy lên 1 tình thương khó tả .
Tại sao tạo ra bọn chúng làm chi rồi bỏ rơi bọn chúng ? Chúng có cha, có
mẹ như bao đứa trẻ khác đấy chứ . Nhưng những người làm cha mẹ kia đã
nhẫn tâm vứt bỏ con mình 1 cách không thương tiếc, rồi xã hội phải có
trách nhiệm nuôi dưỡng giáo dục những đứa trẻ không nên chào đời .
Bọn trẻ ở làng cô nhi này rất may mắn, vì chúng có cơ hội nhìn đời . Còn
nhiều và còn nhiều nữa những đứa trẻ không kịp mở mắt đã bị hủy mầm
sống lúc còn trong bụng mẹ .
Tàn nhẫn quá, 1 mạng sống con người bị hủy diệt do những người mẹ lỡ
lầm, những người cha khốn nạn .
Ôm Lan Linh trong vòng tay mình mà nước mắt Nghi Du trào ra . Bọn trẻ
vô tội, chúng nào biết nguồn gốc của mình, cha mẹ mình là ai ? Rồi sau này
lớn lên, chúng sẽ tự ti mặc cảm, hận đời mà lao vào con đường đen tối rồi
phạm tội, đánh mất tương lai, phí phạm 1 kiếp làm người .
Nghi Du không cầm được nước mắt, cô đang trăn trở cho số phận và tương
lai của những đứa trẻ này .
Nhiều đứa thông minh và xinh đẹp, đáng lý ra chúng phải có 1 mái ấm gia
đình, được vui đùa học hành, có cha có mẹ để gọi .
Còn ở làng cô nhi, không phải chúng không được học hành, không được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.