TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 130

Bị mọi người hiểu lầm, nhưng Mưu Phi lại không muốn đính chính . Mà có
cô bạn gái cùng suy nghĩ và yêu trẻ thơ như Nghi Du cũng tốt đấy chứ .
Mưu Phi bỗng cười vu vơ . Trong lòng anh đang nghĩ gì thì có mình anh
biết mà thôi .
Phải chăng mọi sự tương đồng đã đưa con người đến với nhau ?
Bọn trẻ sắp sửa ăn xong, Mỹ Hân lớn tiếng dặn dò:
- Sau khi vệ sinh cá nhân, các con trở về nơi nghỉ trưa của mình, nhớ không
?
- Dạ nhớ . Nhưng cô Du đã hứa kể chuyện cho chúng con nghe cơ .
Mỹ Hân nhìn Nghi Du như thầm hỏi . Nghi Du gật đầu:
- Em có hứa .
- Vậy ....
- Ngay giờ nghỉ trưa này, em sẽ kể cho bọn trẻ vừa nghe, vừa dỗ giấc ngủ .
- Nhưng cô còn phải dùng cơm .
- Em không đói . Được ở bên bọn trẻ, em rất vui .
Nghi Du bước đến, nói nhỏ vào tai Mưu Phi:
- Tôi về nơi nghỉ trưa với bọn trẻ đây . Ông tự nhiên dùng cơm nhé .
Mưu Phi chưa kịp nói gì thì Nghi Du đã cùng hòa vào với bọn trẻ . Chúng
vừa đi, vừa nhảy bên Nghi Du, miệng tíu tít . Nhìn cảnh tượng ấy, lòng
Mưu Phi có 1 cảm giác nhẹ len vào . Tự nhiên anh mơ ước mình có 1 mái
ấm gia đình, vợ và các con thơ của anh .
Nghi Du về phòng với bọn trẻ, chỗ ai nấy nằm . Tất cả đều hướng mắt về
chỗ Nghi Du đang ngồi với bé Lan Linh .
Cô hắng giọng:
- Chị kể câu chuyện Bạch Tuyết và 7 chú lùn cho các em nghe nhé .
Cả bọn đồng thanh:
- Dạ .
Bé gái tên Mỹ An đột nhiên hỏi:
- Tuần sau, cô có ghé thăm chúng em nữa không cô ?
Chẳng biết công việc của mình như thế nào, nhưng Nghi Du vẫn muốn đến,
cô hứa:
- Vâng . Tuần sau, chị đến .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.