TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 142

- Không gượng ép ?
- OK .
- Chó con! Nói chuyện với mẹ mà OK hả ?
Nghi Du rùn vai:
- Con quên .
- Bao giờ con đón cô bé về ?
- Thứ bảy này . Lan Linh sẽ ở chung phòng với con .
- Nghe con gọi Lan Linh, vậy cô bé ấy năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?
- Lan Linh được 12 tuổi . Sang năm chúng ta cho cô bé vào lớp 6 . Có
muộn 1 tí, còn hơn ở làng cô nhi khả năng được học tốt rất ít . Bắt đầu từ
đây, Lan Linh là con của mẹ, là em gái của con . Con muốn cô bé cũng
được như con, có đầy đủ tình thương .
- Lan Linh xinh đẹp lắm, phải không Nghi Du ?
- Tất nhiên rồi . Thôi, để con gọi điện cho sếp con biết tin liền .
Nhìn Nghi Du lăng xăng, không còn ác cảm với Diệp Mưu Phi nữa, lòng bà
vừa vui mừng, vừa hạnh phúc .
Nhưng khi Nghi Du cầm ống nghe lên, cô lại ngập ngừng không nhấn số .
Thấy vậy, bà Hồng hỏi:
- Sao con không gọi ?
- Biết ông ấy có nhà không .
- Không phải Mưu Phi vừa nói chuyện với con à ?
- Thì đúng . Mà ông ta nói chuyện bằng điện thoại di động .
- Muốn biết Mưu Phi có nhà không thì cứ thử xem .
- Hay là mẹ gọi giùm con đi .
Bà Hồng lắc đầu:
- Con muốn làm việc lớn thì không thể dựa vào người khác .
Nghi Du cắn môi . Cô bấm số trong nụ cười khó hiểu của bà Hồng . Câu
chuyện kết thông gia giữa 2 gia đình có dấu hiệu tốt rồi đây .
Sau 1 hồi chuông dài, Nghi Du thấy lòng mình hồi hộp vô cùng, và chưa
bao giờ cô có cảm giác như vậy . Dù quạt máy vẫn quay, nhưng sao mồ hôi
vẫn cứ đổ ra, khuông mặt Nghi Du tự nhiên nóng bừng, tay chân như thừa
thãi .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.