TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 144

- Ơ, mẹ chọc con .
Nghi Du bỏ đi vào phòng . Cô biết rằng đêm nay, có lẽ cô sẽ khó ngủ
nhưng không biết vì Lan Linh hay vì Mưu Phi đây .
o O o
Mọi chuyện lo lắng rồi cũng giải quyết êm đẹp . Lan Linh vẫy tay chào các
bạn trong làng cô nhi với đôi mắt đẫm lệ khiến Nghi Du cũng phải khóc
theo .
Cô Mỹ Hân ân cần nhắc nhở:
- Từ đây, con đã có 1 mái ấm gia đình, có ba mẹ, anh chị như mọi người .
Có điều kiện để học tập . Vậy con phải cố gắng vâng lời những người nuôi
dạy mình, đừng phụ lòng tin những người đã hết lòng yêu thương . Con
nhớ không ?
- Dạ nhớ .
Mỹ Hân ôm chầm lấy cô bé . Thật sự, cô rất yêu thương Lan Linh . Nhưng
vì tương lai hạnh phúc của cô bé nên phải để cô bé rời xa làng cô nhi này .
Dù sao có ba ẹm, anh chị vẫn hơn, và cô cũng rất tin vào cô gái trẻ đầ nghị
lực như Nghi Du .
Thu Yến đứng gần đó lên tiếng:
- Mỹ Hân! Hãy để con bé đi đi . Quyến luyến rồi cũng phải chia tay thôi .
Nghi Du nắm tay Lan Linh, ánh mắt cô như hứa hẹn:
- Có dịp, tôi sẽ đưa Lan Linh lên thăm mọi người . Hãy yên tâm . Bắt đầu
từ bây giờ, Lan Linh là em ruột của tôi .
Thằng bé Minh Trí 4 tuổi còn biết nói:
- Chị Lan Linh không được quên em đó .
Cửa xe đã được Mưu Phi mở ra từ lúc nào . Nghi Du nhìn tất cả những đứa
trẻ trong làng cô nhi 1 lần nữa rồi mới bước vào ngồi cùng băng ghế trên
với Mưu Phi . Còn Lan Linh thì ngồi trong lòng cô .
Chiếc xe lăn bánh, làng cô nhi xa dần trong tầm mắt . Xe ra xa lộ, đường
không còn bụi nữa . Lan Linh liếc nhìn ra ngoài xe rồi hỏi .
- Chú Phi đưa chúng ta đi đâu đây cô ?
- Về nhà .
Cô bé lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.