TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 158

Nghi Du bực bội:
- Ông ta chẳng liên quan gì đến con cả .
- Thật không ? Mẹ là mẹ của con đấy, Nghi Du ạ . Trong lòng con đang
nghĩ gì, bộ mẹ không biết sao ? Mưu Phi không đến 1 ngày là con đã như
vậy rồi . Thôi thì tốt hơn hết con nên thú nhận với người ta đi .
Nghi Du lắc đầu:
- Không được, mẹ ơi .
- Chẳng lẽ con buồn bã mất ăn, mất ngủ như vầy hoài sao ?
- Con ...
- Còn có vật gì cản đường con bước à ?
- Giáng Ngọc, chị ấy đến trước con, con không muốn có sự tranh giành tình
cảm trong này .
- Vấn đề là ở Mưu Phi, cậu ấy yêu con hay Giáng Ngọc ? Đến trước, đến
sau đâu có can hệ chi . Giáng Ngọc đến trước, nhưng Mưu Phi không yêu,
cậu ấy chọn con, đó không thể gọi là tranh giành hay tước đoạt . - Bà Hồng
vuốt tóc con - Suy nghĩ cho kỹ đi . Mẹ không thể giúp được gì trong
chuyện này . Vui hay buồn cũng là ở chính con thôi . Nếu con cứ cho rằng
con cướp Mưu Phi của Giáng Ngọc thì con đã tự làm khổ con .
- Mẹ ơi! Nhưng Mưu Phi không hề nói gì với con cả .
- Nói gì ư ? Con lúc nào cũng hình sự sẵn sàng gây chiến, ai mà dám . Thế
con không cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc của Mưu Phi sao mà cần
cậu ấy lên tiếng ?
- Sự quan tâm chăm sóc kia cũng được hiểu theo nhiều cách, trong tình
bạn, trong tình anh em ...
- Vậy con hiểu theo nghĩa nào ?
- Con ...
- Mẹ đoán là con hiểu rất rõ và mẹ nghĩ Mưu Phi cũng giống con, trái tim
ấy đã trao cho con .
Chuông điện thoại lại reo vang . Bà Hồng nói với Lan Linh:
- Con lên nghe điện thoại giùm mẹ . Nếu là anh Phi thì bảo anh ấy sang đây
gặp mẹ nhé .
Nghi Du hốt hoảng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.