TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 163

- ...
Không có tiếng trả lời, Mưu Phi gọi thêm lần nữa:
- Nghi Du!
- ....
Nghi Du đi đâu vậy kìa ? Đã hẹn trước rồi mà . Như bất ổn trong lòng,
Mưu Phi đẩy cửa, bước vào .
Nghi Du quỳ gối dưới nền gạch, tay ôm đầu nhăn nhó . Mưu Phi chạy lại:
- Nghi Du! Cô sao vậy ?
- Tôi đau đầu quá .
- Lâu chưa ?
- Từ lúc vào khách sạn .
- Sao cô không nói ?
- Tôi cứ tưởng 1 chút sẽ hết .
- Không ai lại như cô, bệnh mà lại tưởng .
Đỡ Nghi Du ngồi lên giường, Mưu Phi nhấc ống nghe . Nghi Du hỏi:
- Ông làm gì vậy ?
- Gọi bác sĩ chứ chi . Cô định để vậy sao ?
- Ông gác máy đi, tôi có mang theo thuốc .
- Nhưng ...
- Bây giờ công việc là quan trọng hơn, tôi tự lo cho tôi được . Ông đi đi,
đừng để trễ hẹn với khách .
- Cô bệnh, tôi không thể bỏ đi .
Nghi Du cúi mặt:
- Vậy bản hợp đồng không ký được sẽ thiệt hại cho công ty rất lớn . Tôi xin
lỗi, vì ra đây mà không giúp được gì cho ông .
Để cho Mưu Phi yên tâm, cô nói:
- Phiền ông mở va li lấy thuốc giùm tôi . Uống xong, tôi nghỉ 1 chút sẽ
khỏe ngay .
Tuy không bằng lòng lắm về cách này, nhưng Mưu Phi cũng làm theo . Anh
lấy thuốc rồi rót nước trao cho Nghi Du .
- Cám ơn .
Mưu Phi thật sự phân vân . Nghi Du đang bệnh, anh để cô ấy 1 mình, lỡ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.