TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 82

Đang chăm chú với tập hồ sơ trên tay, nghe tiếng quát khá lớn, Nghi Du
ngừng lại. Trước mặt cô là một cô gái xinh đẹp và rất mốt.
-Chị gọi tôi?
-Chứ gọi ai. Bộ cô điếc hả?
Cách ăn nói của cô gái xinh đẹp làm Nghi Du khó chịu:
-Chị gọi để hỏi thăm theo cách của chị, tôi nghĩ chắc không ai thèm trả lời.
Vả lại, lại hành lang này đâu chỉ mình chị và tôi mà chị cứ nè này, nè nọ.
Cô gái khoanh tay đi một vòng quanh Nghi Du:
-Chắc cô là nhân viên mới của Mưu Phi?
Mưu Phi, tên của giám đốc chỉ những người bạn thân thiết mới có gọi như
thế thôi.
Cô gái trước mặt là bạn giám đốc ư? Thật là tội nghiệp. Con người xinh
đẹp mà chẳng có chút văn hóa nào, ăn nói xấc xược như hàng tôm hàng cá.
Giám đốc gặp phải cô bạn gái như thế này, hổng chừng bạn bè cũng không
còn ai vì cách chào hỏi vô cùng vô duyên.
Mới đối diện lần đầu mà Du đã dị ứng rồi, cung cách như thế sẽ bị cô chỉnh
dài dài, nếu không có sự thay đổi.
Cô ta đã không có sự tôn trọng mình thì ngu dại gì mình phải tôn trọng chứ.
Bản tính phá phách của Nghi Du bỗng trỗi dậy, cô nói như khiêu chiến:
-Nhân viên hay không nhân viên của anh Phi thì có liên quan gì đến chị?
-Sao lại không. Tôi là Giáng Ngọc, bạn gái của Mưu Phi.
Nghi Du ngạc nhiên:
-Ủa! Hai người quen nhau lâu chưa, sao tôi không hề nghe anh Phi nhắc
đến?
-Mưu Phi thật sự không nhắc à? Thật là quá đáng. Chỉ vắng nhau một tuần
thôi đã quên tất cả rồi.
Nghi Du thầm nghĩ:
-Cha giám đốc này ghê gớm thật, bên ngoài cũng bồ bịch lung tung. Vậy
sao cô em gái Đoan Phương không ngăn cản nhỉ? Thôi được, lỡ rồi, để
Nghi Du này thử một lần xem.
-Tôi quả thật không hề nghe anh Phi nhắc đến ai. Không ai cả.
-Tôi không tin. Xin cô chỉ đường cho tôi đến phòng làm việc của Mưu Phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.