TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 83

đi. Tôi muốn hỏi anh ấy cho ra lẽ.
Nghi Du lắc đầu:
-Tôi không thể giúp chị rồi. Ở công ty có nguyên tắc, chỉ những người
được giám đốc hẹn mới được gặp thôi, mà phải là chuyện công, chứ chuyện
tư, tôi nghĩ càng khó hơn. Là bạn của anh Phi, tôi thiết nghĩ chị cũng đã
hiểu.
Giáng Ngọc bướng bỉnh:
-Tôi không cần biết nguyên tắc nào cả. Tôi muốn gặp Mưu Phi ngay.
Nghi Du rắn giọng:
-Chị mà không nghe, buộc tôi phải gọi bảo vệ đấy.
Giáng Ngọc như liều:
-Cô cứ gọi đi. Tôi cũng đang muốn cho mọi người biết, Diệp Mưu Phi có
mới quên cũ, có trăng quên đèn.
Nghi Du cắn môi. Trời ạ! Cô cứ tưởng chọc ghẹo như vậy Giáng Ngọc sẽ
nổi giận bỏ về, ai ngờ cô ta càng làm tới. Chuyện này mà đến tai Đoan
Phương hay Mưu Phi, thế nào cô cũng bị giũa một trận cho xem.
Thấy Giáng Ngọc đi xăm xăm về phía trước, Nghi Du hoảng hốt cản lại:
-Bình tĩnh lại đi chị. Ở công ty không thể ầm ĩ như vậy được. Mưu Phi là
người có địa vị, thiết nghĩ ai sẽ nghe lời chị đây?
-Tôi không cần biết.
Giáng Ngọc xô Nghi Du ngã té xuống nền gạch, tài liệu bay tung toé. Cô
vừa đi vừa gọi:
-Mưu Phi! Mưu Phi!
Đoan Phương từ phòng kinh doanh bước ra cùng với Hà Đông. Nhìn thấy
cảnh như vậy, cô nổi giận:
-Giáng Ngọc! Chị định làm loạn ở đây à?
-Tôi chỉ muốn tìm Mưu Phi.
Trong lúc Đoan Phương đang bực bội với hành động của Giáng Ngọc thì
Hà Đông đến đỡ Nghi Du dậy, anh quan tâm:
-Cô có sao không?
Nghi Du nhăn nhó vì đau:
-Giáng Ngọc dữ quá. Chị ấy làm trầy cả tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.