TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 98

- Xin đừng xem thường . Tại tớ chưa lộ rõ chân tướng thôi .
- Ghê vậy à ?
Bình An hỏi:
- hai bạn có thể cho tớ biết đôi điều về hai bạn không ? Sau 4 năm không
gặp nhau .
Nghi Du khoanh tay:
- Chẳng hạn như mặt nào ?
- Tất cả, sự nghiệp, bạn bè, gia đình ...
Nghi Du hất mặt:
- An Thái! Bình An muốn biết kìa . Mày có nói không ? Còn tao thì chẳng
có gì là quan trọng nên nói sau cũng được .
An Thái chống cằm, vẻ thiểu não:
- Có gì là mới đâu . Thì chúng tôi vẫn sống, vẫn làm việc, thế thôi .
- Nghe nói hai bạn đã tốt nghiệp đại học ?
- Đúng rồi .
- Hiện giờ làm việc ở đâu ?
- Tôi về làm ở công ty của ba tôi . Còn Nghi Du tốt nghiệp loại giỏi, công
ty nước ngoài chọn, nhưng không chịu, mà đi làm trợ lý cho công ty Tín
Trung đó . Tuy là bạn nhau, nhưng tôi và Nghi Du không cùng suy nghĩ .
Tôi thích cái gì dễ dàng hơn nên cũng mau chán . Còn Nghi Du thích đi tìm
và khám phá khó khăn nên cuộc sống có phần thú vị hơn . Bây giờ nếu
được chọn lựa lại, tôi sẽ chọn con đường đi như Nghi Du . Nó giúp con
người chững chạc và kinh nghiệm hơn nhiều .
- Sao lúc đầu bà không chọn để bây giờ phải than vắn thở dài ?
- Vì tôi cứ tưởng được ngồi cao hơn mọi người là hãnh diện lắm . Ai ngờ
cái được sắp xếp sẵn đâu hay ho gì . Là phó giám đốc, tôi cảm thấy mình bị
ràng buộc vô cùng . Ra vào công ty một cũng phó giám đốc, hai cũng phó
giám đốc, nhàm chán vô cùng . Nghĩ lại, có địa vị trong xã hội đâu hẳn là
sung sướng . Bất cứ nơi đâu cũng có tai mắt, đi đứng ăn ngồi chẳng được tự
nhiên . Như anh Hai tôi và Nghi Du phải tự do, thoải mái không .
Nghi Du nhìn bạn:
- Ê! Sao hôm nay lại than vắn thở dài vậy ? Mấy lúc trước, tao đâu nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.