TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 147

“Ba bức của anh chàng Redfern,” ông nói. “Chú lừa non tơ đáng thương!
Vài năm nữa anh ta sẽ hiểu là không nên viết thư cho phụ nữ. Phụ nữ vẫn
luôn giữ lại các bức thư dù thề thốt là đã đốt đi cả rồi. Có một bức thư khác
đây này, dòng ghi tên nước cũng như thế.”

Ông chìa nó ra và Poirot cầm lấy.

Arlena yêu quý,

Chúa ơi, anh thấy buồn chán quá! Sẽ ra đi đến Trung Qụốc - và có lẽ không
gập lại em nhiều năm, nhiều năm nữa. Anh không biết có gã đàn ông nào có
thể say mẻ một người đàn bà đắm đuối như anh say mê em. Cảm ơn đã cho
tấm séc. Bây giờ họ sẽ không thưa kiện nữa. Thế nhưng suýt chút nữa là tiêu
đời rồi, và tất cả chỉ vì anh muốn kiếm nhiều tiền cho em. Em có tha thứ cho
anh được không? Anh muốn gắn những viên kim cương vào vành tai em -
đôi tai đáng yêu của em - và khoác chuỗi ngọc trai trắng như sữa quanh cổ
em, có điều người ta bảo thời nay ngọc trai chẳng tốt. Thế thì một viên ngọc
lục bảo đẹp tuyệt trần nhé? Phải, đúng là cái món ấy. Một viên ngọc cực to
màu xanh lục thật mát mắt, đầy ánh lửa ẩn chứa bên trong.

Đừng quên anh nhé - nhưng em sẽ không quên, anh biết mà. Em là của anh -
mãi mãi.

Tạm biệt - tạm biệt - tạm biệt.

J.N.

Thanh tra Colgate nói: “Có lẽ cần tìm hiểm xem liệu J.N. có thật sự đi Trung
Quốc hay chưa. Nếu chưa - à, thì có thể hắn là kẻ ta đang tìm kiếm. Say mê
người đàn bà ấy, lý tưởng hóa cô ta, đột nhiên phát hiện ra mình bị đùa bỡn.
Đối với tôi có vẻ như đây là anh chàng cô Brewster từng đề cập đến. Đúng,
tôi nghĩ điếu này có thể hữu ích đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.