TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 187

niên tươi cười đang gật gù phấn khởi, mục đích của cậu ta đã đạt được rồi.

Rosamund lẩm bẩm:

Đại úy Marshall cùng một người bạn rời khỏi quán Bò Mộng Đỏ sau buổi
thẩm tra.

Marshall nhăn nhó khó chịu. Rosamund nói: “Vô ích thôi, Ken! Anh phải
đối mặt với chuyện ấy! Ý của em không phải chỉ là chuyện Arlena đã mất -
em muốn nói tất cả những chuyện bẩn thỉu đê tiện kèm theo đó. Những đôi
mắt nhìn chòng chọc, miệng lưỡi bàn ra tán vào, những bài phỏng vấn ngớ
ngẩn trên mặt báo - và cách tốt nhất để đương đầu với chúng là thấy chúng
thật buồn cười! Cứ công khai phản bác tất cả những lời sáo rỗng cũ rích vô
nghĩa và cong môi nhạo báng chúng đi!”

“Đấy là cách của em à?”

“Vâng.” Cô tạm dừng. “Đó không phải cách của anh, em biết mà. Đổi màu
để phòng vệ là sở trường của anh. Vẫn cứ thụ động một cách cứng nhấc và
biến mất dần ra đằng sau hậu trường. Nhưng ở đây anh không thể làm vậy -
không có hậu trường nào để anh dần dần lui vào đâu. Anh nổi bật lên thật rõ
ràng, tất cả đều trông thấy - như một con hổ vằn nổi trên phông nền màu
trắng. Chồng của một người đàn bà bị sát hại!

“Chúa ơi, Rosamund…”

Cô nói thật dịu dàng: “Anh ơi, em đang cố làm điều tốt cho anh mà.”

Hai người đi vài bước trong im lặng, rồi Marshall nói với một giọng khác
hẳn:

“Anh biết em như thể. Thật ra anh không phải là kẻ vô ơn, Rosamund.”

Họ đã ra bên ngoài ranh giới của ngôi làng. Những cặp mắt dõi theo họ,
nhưng không có ai ở gần lắm. Giọng Rosamund hạ thấp xuống khi cô lặp lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.