TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 236

Kenneth Marshall ngẩng đầu lên, nói thật hung hãn: “Cô ấy cũng đã được
tha bổng rồi kia mà.”

“Bà ấy đã được tha bổng,” Poirot đồng ý.

“Và tôi xin cho ông biết điều này, ông Poirot ạ. Ruth - vợ tôi - vô tội. Điều
ấy tôi biết hoàn toàn và tuyệt đối chắc chắn. Trong cuộc sống thân mật của
vợ chồng tôi, tôi không thể nào bị lừa dối. Cô ấy là một nạn nhân vô tội của
hoàn cảnh.” Đại úy tạm dừng. “Và tôi không tin Linda đã giết Arlena. Thật
nực cười - vô lý!”

“Vậy ông có tin lá thư này là giả mạo hay không?”

Marshall chìa tay ra đón lấy lá thư và đại tá đưa nó cho anh. Đại úy chăm
chú đọc kỹ rồi lắc đầu.

“Không,” anh ta nói một cách miễn cưỡng. “Tôi tin Linda quả đã viết bức
thư này.”

Poirot nói tiếp: “Vậy nếu như con bé đã viết thư thì chỉ có hai cách giải
thích: hoặc cô ấy viết nó với tất cả niềm tin vì biết mình là kẻ sát nhân, hoặc
là - hoặc có thể nói là - cô bé đã cố tình viết thư để che chắn cho một người
nào khác - kẻ nào đó mà cô bé sợ sẽ bị tình nghi.”

“Ông muốn nói là tôi à?” Kenneth Marshall hỏi.

“Có thể như vậy, không phải sao?”

Marshall suy xét một lúc khá lâu rồi thản nhiên nói: “Không, tôi nghĩ ý kiến
ấy thật vô lý. Ban đầu Linda có thể nhận thấy tôi bị xem là nghi can. Nhưng
nó biết rõ đến bây giờ chuyện ấy đã xong xuôi, cảnh sát đã chấp nhận chứng
cứ ngoại phạm của tôi và chuyển hướng chú ý sang chỗ khác.”

“Nhưng giả sử cô bé biết rõ ông có tội chứ không phải là nghĩ ông bị tình
nghi thì sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.