TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 65

- Chứ hai người đang làm gì hả? Đừng có nói là dính vào mấy cái

trò rắc rối đấy nhé. Có về nhà không? Mẹ chán cái người đó lắm
rồi.

Mẹ chẳng buồn nghe tôi nói lấy một lời nên tôi đành hét thật to:

- Con có chuyện muốn hỏi mẹ mà!

Người phụ nữ đang xếp lại dép ở sảnh chờ cũng phải giật mình

nhìn lên.

- Yêu cầu của bố là gì thế? Bố mẹ thương lượng những gì với

nhau?

- Mặc kệ mấy chuyện đó đi. Con nghe này, Haru, có ăn uống

đàng hoàng không đấy? Không bị dính vào mấy trò vớ vẩn nào
chứ? Bố có lo lắng chu đáo cho con không? Mẹ muốn nói chuyện
với bố, bố không có ở đấy à?

Một tiếng “bíp” vang lên cắt ngang lời mẹ, điện thoại đã bị cúp.

Tôi gác ống nghe, nhìn cái điện thoại màu xanh lá cây một lúc

rồi quay đi, sang khu trò chơi. Tôi hối hận vì đã gọi điện cho mẹ.

Khu trò chơi chẳng có ai, tiếng nhạc vang lên từ cái loa cũ kỹ

trong căn phòng trống trơn. Tôi ngồi trước máy bắn súng, ngắm
bóng mình mờ mờ trong màn hình cứ thay đổi giao diện liên tục. Sao
lại gọi điện thoại cho mẹ chứ. Đâu phải mình muốn nghe giọng nói
của mẹ, cũng đâu có gì để nói.

Một đôi nam nữ mặc yukata vào chơi trò thả bi sắt. Bóng họ

chiếu lên màn hình. Hai người chẳng chú tâm vào trò chơi mà cứ
khoác vai nhau đùa giỡn. Tóc người con trai màu vàng, tóc người con
gái màu hồng. Chẳng khác hai con két đứng sát bên nhau là mấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.