TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 106

“Chú có gợi ý nào khác không? Có ý kiến gì khác không? Chú không hài

lòng với những gì Chúa đã ban cho ư?”

“Không, không… Đó không phải là cái… Em chỉ muốn…”
Nils cố tìm từ, mặt đỏ bừng. Mục sư khẽ lắc đầu, và sự im lặng kỳ lạ bao

trùm căn phòng. Lukas chẳng bao giờ phải bối rối - anh luôn đứng về phía
mục sư - Nhưng với ông em thì không thoải mái chút nào, mà ông ta đáng
bị như thế. Làm sao ông ta dám nghi ngờ quyết định của mục sư? Ông em
đứng dậy, mắt vẫn nhìn xuống sàn.

“Thứ Bảy này anh đến chứ?”
“Thứ Bảy chúng tôi sẽ tới.”
“Vậy tốt rồi. Hôm đó sẽ gặp anh.” Ông em gật đầu chào, rồi ra khỏi

phòng.

Lux domus,” Lukas nói khi chỉ còn anh và mục sư. Đó là lúc anh thích

nhất: chỉ có hai người họ.

Mục sư mỉm cười nhìn anh.
“Anh có nghĩ chúng ta làm đúng không?”
“Hoàn toàn đúng, thưa thầy,” Lukas trả lời.
“Đôi khi ta cũng không dám chắc,” mục sư nói, lại chụm ngón tay.
“Tôi có điều này phải thưa lại với thầy,” Lukas nói.
“Nói đi.”
“Thầy biết công việc của tôi là chăm sóc thầy.”
“Vậy à, Lukas? Thì sao?”
Lukas hơi đỏ mặt. Anh hiểu rất rõ mục sư. Anh hiểu giọng nói của ông,

biết khi nào mình được khen.

“Tôi không hiểu thầy có biết không, nhưng chúng ta có thể gặp vấn đề

với giáo xứ.”

“Giáo xứ này ư?”
“Vâng, với những người mới.”
“Vậy vấn đề là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.