TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 133

25

M

ia Krüger kéo chiếc hộp giấy to vào văn phòng và khép cửa lại. Các

phòng vốn luôn bận rộn công việc nay im ắng: không ai còn ở đó. Anette
đã xuống xe dọc đường - cô phải giúp con gái việc gì đấy, nói sau sẽ quay
lại. Mia bảo không cần, cô sẽ rất vui tự xem các thứ để trong hộp giấy.
Anette trông vẻ có lỗi, như bị giằng xé giữa đòi hỏi của gia đình và công
việc, nhưng Mia trấn an cô là không sao. Cô hứa sẽ gọi nếu phát hiện điều
gì quan trọng. Sự thực là Mia muốn được làm việc một mình. Suy nghĩ sẽ
dễ dàng hơn. Đào sâu vấn đề. Tìm ra những mối liên hệ. Cô không có gì
khúc mắc với Anette, hoặc thực sự là với bất cứ đồng nghiệp nào của cô -
họ đã làm việc tuyệt vời - nhưng với cô, thỉnh thoảng có nhiều người xung
quanh cũng là quá mệt và đầu óc cô không chịu làm việc như nó cần phải
làm.

Mia lôi chiếc hộp vào phòng họp, đặt nó lên bàn. Cô ngồi xuống ghế,

ngước nhìn tường. Như mọi lần, Ludvig dán ảnh cả hai vụ án lên tường, có
thêm miếng giấy và các mũi tên, tên tuổi và các vấn đề khác của nạn nhân.
Pauline và Johanne. Bộ váy? Ai? Ít ra tới lúc này họ cũng đã biết câu trả lời
cho việc đó, tuy vẫn chưa có gì hơn ngoài chiếc hộp giấy mà người đàn ông
có hình xăm đại bàng trên cổ để lại. Cô mở nắp hộp, lấy ra một số đồ để lên
chiếc bàn rộng. Trong hộp không có gì nhiều. Một vài tấm hình. Một con
chó, chó săn. Người đàn ông trong chuyến đi câu không rõ mặt, chỉ thấy
con cá thu anh ta đang cầm trên tay. Một chiếc xe. Trên đời này kẻ nào
thích chụp ảnh xe của mình? Mia nghĩ, thọc tay sâu hơn vào hộp. Dưới một
chồng hóa đơn, cô thấy cái cô đang tìm. Một chiếc máy tính xách tay và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.