TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 188

Munch lục trí nhớ mãi mới nghĩ ra. Câu đố toán học mà ông không thể

giải. Câu đố mà cô gái người Thụy Điển gửi ông qua mạng.

“Cậu giải được rồi à?”
Munch vào lại trong nhà. Ông cẩn thận không giẫm vào các vết máu

hoặc động chạm thứ gì khác. Các kỹ thuật viên vẫn đang làm việc.

“Tôi nghĩ tôi hiểu cậu định nói gì, nhưng tôi cần nhiều hơn.”
“Ông nói ‘nhiều hơn’ ý là sao?”
“Cậu nói chuyện đó sau được không?”
Munch đi qua cửa trước ngôi nhà, ra ngoài và châm điếu thuốc khác. Lúc

này họ đã mở rộng khu cấm tới tận cuối phố. Giữ cánh báo chí ở ngoài
càng xa càng tốt. Ông rất sợ phải báo cáo sự việc mới nhất này với
Mikkelson. Hai cô bé bị giết. Chưa tìm ra nghi phạm. Và giờ lại hai đứa
khác mất tích, ở Grønland sẽ ầm ĩ cả lên cho mà xem.

“Tôi nghĩ đó là Gronsfeld,” Gabriel nói.
“Cái gì?”
“Mã Gronsfeld. Ngôn ngữ mã hóa. Là mã Vigenère đặt khác đi, dùng các

số thay vì chữ. Tuy nhiên, tôi cần tìm hiểu thêm. Ông muốn gì nữa không?”

Munch cố tập trung suy nghĩ.
“Tìm hiểu thêm? Tôi không chắc. Nhưng nó là thế nào?”
“Chữ cái và con số. Gronsfeld hoạt động theo cách thức là cả hai bên,

người gửi và người nhận có cùng một bộ chữ cái và số. Nó sẽ làm cho
người ngoài không thể giải được mã đó.”

“Tôi không thể nghĩ được gì nữa,” Munch nói đúng lúc Kim đi qua cổng.

“Chúng ta sẽ phải làm việc đó sau.”

“Vâng,” Gabriel nói và gác máy.
“Có gì chưa?” Munch hỏi.
Kim lắc đầu.
“Vào lúc này hầu như mọi người đã đi làm, nên chúng tôi sẽ hỏi vào

buổi tối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.