TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 221

Mia không trả lời. Cô đang nhớ xem đã nói gì, nhưng không nhớ nổi. Thì

đã sao.

“Thế cô đã tìm được gì rồi?”
“Roger Bakken có bạn là phụ nữ. Người hắn luôn qua lại khi là Randi.”
“Chúng ta biết người đó không?”
Mia lắc đầu.
“Không, nhưng tôi tin mắt cô ta hai màu khác nhau.”
“Cô bảo sao?” Munch hỏi, có vẻ bị thu hút. “Có chuyện đó à?”
“Ừ, một mắt màu xanh, mắt kia màu nâu. Tôi tin đó là do đột biến gien.”
“Cái đó có ích gì không?”
“Chúng ta phải xem xét mọi việc, anh nghĩ thế không?”
“Ừ, đúng.”
Munch hạ kính xe để hút thuốc. Mia ghét những người hút thuốc trong

xe, nhất là khi cô đang trong trạng thái như hôm nay, nhưng không nói gì.
Munch có vẻ mệt mỏi. Lầm lì ít nói.

“Còn gì nữa không?”
“Còn,” Mia nói. “Gabriel cố tìm số điện thoại trong di động của

Bakken.”

“Ừ, tôi có nghe,” Munch gật đầu. “Veronica Bache. Chết năm 2010.”
“Anh biết gì thêm về bà ta không?”
“Cũng không nhiều. Địa chỉ nơi ở cuối cùng là Vika, sống với cháu gọi

bà ta bằng cụ, một cậu diễn viên có tên Benjamin Bache. Cô biết người đó
là ai không?”

“Không.”
“Nhà hát quốc gia. Tạp chí Hello nói đó là một diễn viên nổi tiếng.”
Mia suy nghĩ về mối liên quan giữa những việc này. Hôm nay đầu cô

nặng trịch, có lẽ do quá tải. Cô đã tự hứa sẽ không bao giờ động đến rượu.
Cô cảm thấy kiệt sức, chợt bực mình vì đã để Susanne lôi kéo. Lẽ ra cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.