TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 219

“Đồ đểu! Sao anh không nói với tôi trước khi tôi đưa cô ấy từ đảo về?”
Mikkelson dang rộng tay.
“Chính trị.”
“Chính trị cái con khỉ.”
Ông ném trả tấm danh thiếp lên bàn Mikkelson.
“Cô ấy sẽ không tới chỗ thằng cha chuyên gia tâm lý.”
“Bác sĩ tâm lý.”
“Anh câm miệng đi. Cũng thế cả thôi. Cô ấy còn việc phải làm. Tôi đã

nói tôi chịu trách nhiệm.”

“Tùy anh,” Mikkelson nói.
Ông cảnh sát trưởng mở máy tính, ấn nút mở một file âm thanh. Munch

nhận ra ngay giọng người nói. Đó là cuộc gọi tối qua giữa ông và Mia.

“Munch đây.”
“Holger. Holger thân yêu.”
“Cô đấy à, Mia? Mấy giờ rồi?”
“Không thực. Chỉ là trò chơi. Roger Bakken có một mắt màu xanh. Một

mắt màu nâu. Chúng ta đi lối này, Susanne. Được rồi, nằm xuống đi. Mình
sẽ giúp cậu cởi quần áo. Anh nghe tôi nói gì chứ, Holger?”

Giọng Mia líu lại. Munch thở dài trong khi Mikkelson tắt máy.
“Chúng ta cần nghe nữa không?” Mikkelson hỏi.
“Cô ấy say, thế thôi.”
“Anh nghĩ thế nào nếu báo chí vớ được chuyện này?” Mikkelson tựa

lưng vào ghế.

“Thôi được,” Munch nói. “Cô ấy sẽ tới gặp bác sĩ tâm lý, được chưa?

Giờ xong rồi chứ?”

“Chúng ta đã nói xong,” Mikkelson nói.
Munch cầm tấm danh thiếp trên bàn, rời văn phòng không nói thêm lời

nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.