TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 24

“Ô, đó là lý do à?”
“Ừ, đó là lý do. Em vẫn chưa hiểu ra à?”
“Chưa.”
“Em ngốc quá.”
“Em không ngốc.”
“Mình có nhất thiết phải đóng vai Bạch Tuyết và Người đẹp ngủ trong

rừng không? Mình sẽ phải ngủ cả trăm năm, chờ một hoàng tử tới đánh
thức. Chẳng vui gì cả. Sao mình không nghĩ ra trò chơi riêng chứ?”

“Ồ, một ngày nào đó chàng sẽ tới, cứ đợi mà xem, Mia à, chàng sẽ tới.”
Với Sigrid, hoàng tử là một thằng đần đến từ Horten. Hắn nghĩ hắn là

nhạc sĩ, thậm chí đã từng chơi trong một ban nhạc gì đó chưa bao giờ tổ
chức biểu diễn. Tất cả những điều chúng làm là tụ tập ngoài công viên,
cùng nhau hút cần sa, ma túy hay phê thuốc. Hắn chỉ là một kẻ thất bại còm
nhom và cứng đầu cứng cổ. Chỉ nhắc đến tên hắn là Mia Krüger đã không
chịu nổi. Chỉ cần nghĩ tới hắn là cô đã phát ốm, phải dựng người dậy và hít
thở thật sâu. Cô men theo lối mòn bên ghềnh đá, đi qua nhà thuyền và ngồi
xuống ở cầu tàu. Cô thấy nhiều hoạt động phía bờ xa. Người ta đang làm
công việc của mình. Bây giờ mấy giờ nhỉ? Cô che mắt, ngước nhìn trời. Cô
đoán là mười hai, chắc vậy, mà cũng có thể là một giờ; nhìn mặt trời thì có
vẻ thế. Cô tu một hơi nữa, cảm thấy thuốc bắt đầu ngấm, tước đi cảm giác
của cô, khiến cô thờ ơ với mọi việc. Cô buông chân đung đưa trên mép cầu
tàu, ngoảnh về phía mặt trời.

Markus Skog.
Khi ấy, Sigrid mười tám tuổi, còn gã đần tong teo kia hăm hai. Hắn

chuyển tới Oslo và bắt đầu lảng vảng ở khu Plata. Vài tháng sau, Sigrid
dính lấy hắn.

Bốn tuần trong trung tâm cai nghiện. Đó không phải lần đầu tiên Mia

đón chị gái mình từ một trung tâm cai nghiện, nhưng lần này, động lực của
cô hoàn toàn khác. Không phải nụ cười phê thuốc như thường lệ, hết lời nói
dối này đến lời nói dối khác cứ chực tuôn ra và bùng nổ - không, có thứ gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.