TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 248

Bốn mươi chín giây đã qua.
“Ba đồng ý, một không.”
“Nhưng…” Silje phản đối, song Erik không nghe cô.
“Ai đồng ý cứu Karoline thì giơ tay?”
“Ý anh là giết Andrea?” Silje rên rỉ.
“Giơ tay đi!” Erik hét.
Đến lúc này, năm mươi ba giây đã qua.
“Ai nghĩ chúng ta phải cứu Karoline thì giơ tay,” Erik lại cuống cuồng

hét. Con tàu đã tới sát chân, lối thoát duy nhất là bắt nó dừng lại hoặc làm
nó trật bánh.

Anh ta giơ tay, mắt nhìn Grung. Grung cũng giơ tay, thẫn thờ nhìn Silje.
“Không,” Silje sụt sịt. “Không, không, không.”
Năm mươi bảy giây đã qua.
Grung và Erik đang đứng, tay giơ cao. Cả hai nhìn Mikkel Wold.
“Đồng ý hay không đồng ý?” Erik hỏi.
Mikkel Wold cố đưa cánh tay đang để trong lòng, nhưng không giơ nổi.

Nặng như chì. Trước nay tay anh chưa bao giờ thấy nặng như thế. Nó
không nghe theo lệnh anh. Hoặc có lẽ đó chính xác là cái nó đang làm. Anh
không biết tại sao.

Năm mươi chín giây đã qua.
“Thôi nào!” Erik gầm lên. “Chúng ta có cứu Karoline hay không?”
“Chúng ta giết Andrea,” Silje vẫn khóc. “Chúng ta không được làm thế.”
“Có hay không?” Grung rống lên.
Tay ông vẫn giơ cao cùng một nắm tóc. Mikkel Wold lại cố nhấc tay,

nhưng nó vẫn dính chặt vào lòng.

Đúng lúc ấy điện thoại của anh đổ chuông.
Cả phòng lặng như tờ. Thời gian của họ đã hết. Chuông điện thoại lại

reo. Mikkel Wold nhìn, nhưng không biết nó nằm ở đâu. Anh không nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.