TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 249

rõ. Rất có thể ở phòng khác. Trên mặt trăng. Anh không biết phải làm gì.
Cuối cùng Erik Rønning nhoài người bấm máy.

“Xin chào,” giọng the thé cất lên.
Xung quanh bàn hoàn toàn im lặng.
“Tôi đang rất hứng thú,” người kia nói. “Các anh quyết định thế nào?”
Không ai có thể nói nổi một lời.
“Có ai ở đó không?” hắn hỏi.
Silje nhìn Grung; ông nhìn Erik; anh này nhìn Mikkel Wold lúc này đang

nhìn ngón tay.

Giọng the thé cười khúc khích.
“Mèo ăn mất lưỡi các anh rồi à? Bây giờ tôi cần câu trả lời. Thời gian đã

hết. Tích tắc.”

Erik hắng giọng.
“Chúng tôi…”
“Andrea hay Karoline?” giọng the thé lại hỏi. “Đứa nào sẽ được về nhà?

Một chết, một sống. Khó đấy, nhỉ?”

“Cả hai đều sống,” Silje nức nở.
Giọng the thé cười ré lên.
“Ồ không đâu, cô Silje. Đó không phải là cách chúng ta chơi. Một sống,

một chết. Các người phải quyết định đứa nào sống, đứa nào chết. Thế mới
hay, phải không? Là người quyết định sự sống và cái chết. Gần giống như
Chúa. Đóng vai Chúa thích chứ, Rønning?”

Căn phòng lại hoàn toàn im lặng. Từng giây trôi qua chậm như sên. Đầu

óc Mikkel Wold ngừng hoạt động. Silje tay ôm ngực. Grung đứng giơ hai
tay lên trời. Erik Rønning mở miệng, chuẩn bị nói gì đó.

“Được rồi,” giọng lạnh lùng lại cất lên. “Cả hai đều phải chết. Thực sự là

điều đáng xấu hổ, nhưng nếu đó là điều các người muốn, thì tôi còn tranh
cãi làm gì? Cảm ơn đã tham gia trò chơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.