TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 251

43

M

ia Krüger ngồi ở khu vực hút thuốc nhìn Munch đang tàn phá phổi

của mình. Họ vừa giao ban xong, và Munch đang trong tâm trạng đặc biệt
xấu.

“Làm sao có thể thế được?” Ông dụi mắt, nhắc đi nhắc lại. Tuần vừa qua

không ai trong đội được ngủ nhiều, nhưng Munch trông có lẽ còn ngủ ít
hơn tất cả. Mia đợi lúc thích hợp để nói với ông điều cô đang nghĩ, nhưng
lúc này cô đã nghĩ kỹ lại. Cô không thể chắc. Nó chỉ là linh cảm. Nhưng
linh cảm đó ngày càng mạnh hơn.

“Sao có thể thế được?” Munch lại nói, châm điếu thuốc mới từ đầu thuốc

cũ.

“Anh đang nói về cái gì?” Mia nói, lấy viên lozenge trong túi áo.
“Hả?” Munch xoay người, càu nhàu hỏi.
Khi nhận ra đang nói với ai, mắt ông dịu lại.
“Toàn việc ngớ ngẩn. Tôi tin là các gia đình đã treo thưởng nửa triệu cua

ron. Họ cứ nghĩ với số tiền ấy sẽ có người xuất hiện cung cấp thông tin.”

“Họ sẽ tăng lên một triệu phải không?”
Munch gật đầu.
“Ngày mai họ sẽ công bố. Chúng ta đành phải chuẩn bị sẵn sàng.”
“… và hy vọng tất cả bọn ất ơ trên thế giới này sẽ không làm nghẽn

mạng điện thoại của chúng ta,” Mia nói.

“Đó là rủi ro ta phải gánh chịu,” Munch thở dài, rít một hơi thuốc rất sâu.

“Cô đã liên hệ được với Benjamin Bache chứ?” Mia gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.