TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 273

47

M

ia Krüger say nhưng vẫn không ngủ được. Cô đã uống quá nhiều. Cô

đã không uống đủ cữ. Phòng khách sạn có vẻ lạnh hơn và thậm chí vô hồn
hơn mọi khi. Ga giường sạch sẽ, vốn dĩ là bạn, nay trở thành kẻ thù. Cô đã
chọn phòng này vì nó không nhắc cô nhớ tới bất cứ cái gì. Một gia đình.
Một việc quen thuộc. Một vật an toàn. Một người có thể chăm sóc cô. Suy
cho cùng, có lẽ Mikkelson đã đúng. Có lẽ cô phải tới gặp bác sĩ tâm lý. Có
lẽ cô phải vào viện. Cô cố giữ thăng bằng trên lưỡi dao sắc đã lâu, có khá
lên một chút, tích cực hơn, cảm thấy khoẻ hơn, nhưng bây giờ lại một lần
nữa lao xuống theo đường xoáy trôn ốc.

Người cô xoay tròn trên giường và cô cố bám giữ. Cô không nên uống

bia rượu. Rõ ràng cô không nên uống. Thực sự không ai nên uống. Cô đang
trên đường, đúng không? Tới đúng chỗ vốn là của cô? Đào sâu dưới vẻ bên
ngoài, nét đặc trưng của cô. Thấy những gì người khác không thấy. Đừng
tự gây áp lực với mình. Cứ nghỉ ngơi. Đi đến nơi nào đó. Ẩn mình trên một
hòn đảo. Đóng chặt cửa với thế giới bên ngoài. Cô đã hoàn thành vai trò
của mình. Nhưng không. Thực tế cứ liên tục gõ cửa. Những cái xấu tiếp tục
quấy rầy cô. Ô tô ở nơi thường chỉ có hải âu. Đèn đường và đèn huỳnh
quang thay thế các vì sao. Bây giờ cô rất nhạy cảm. Da cô tựa như trong
suốt. Xưa nay cô thường rất mạnh mẽ.

Mia đi chân trần trên sàn, tìm quần vắt trên ghế. Mấy viên thuốc vẫn

nằm trong túi. Cô lấy một viên, ra đứng bên cửa sổ và uống bằng nước
trắng, Cô ngồi một lúc lâu, nhìn đèn đường tới khi không thể phân biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.