TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 325

59

S

au buổi cầu nguyện sáng, mục sư Simon bảo Lukas họ sẽ cùng đi nghỉ

một ngày. Lukas không tin vào tai mình. Cùng đi nghỉ? Chỉ hai người họ?
Anh đỏ mặt vì vui sướng. Lukas thường ở gần mục sư Simon, nhưng mục
sư luôn bận việc này việc khác. Ông thường nói chuyện với Chúa, hoặc
giảng giải lời của Chúa cho những người nhạt đạo cần nghe, và Lukas hầu
như luôn được sai làm những việc quan trọng khác như lau sàn, giặt đồ,
hoặc bảo đảm ga giường của mục sư Simon luôn sạch sẽ. Vài năm trước, có
một tối mục sư Simon đã nói Lukas là người thân cận nhất của ông, người
thứ hai sau ông, và từ ngày đó Lukas lúc nào cũng ngẩng cao đầu. Anh
luôn đứng sát mục sư, lưng thẳng, mặt vênh lên. Nhưng có một điều anh
mong đợi. Không phải anh thích kêu ca về quá khứ - thực sự là không, điều
ấy không bao giờ có ở anh - nhưng nếu anh thấy nhớ điều gì, thì đó phải là
được đứng cạnh mục sư nghe ông giảng về những vấn đề tâm linh.

Và đó chính là ngụ ý trong lời nói hôm nay của mục sư Simon. Lukas đã

thấy nó trong mắt ông. Hôm nay anh và ta sẽ ở cùng nhau, Lukas ạ. Chỉ
anh và ta.
Đó là điều mục sư muốn nói. Hôm nay Lukas sẽ được khai tâm.
Hôm nay anh sẽ được học những bí mật và nghe Chúa nói. Anh chắc chắn
về điều đó. Họ rời trang trại Porta Caeli sau buổi cầu nguyện và bữa ăn
sáng. Những phụ nữ ở trại thực sự biết nấu nướng. Lukas tự hào vì mục sư
Simon đã chọn những phụ nữ tuyệt vời đến thế. Mười lăm người nghe theo
lời của Chúa, có thể nấu nướng, lo việc nhà và giặt giũ. Họ là những người
làm việc cần cù, loại phụ nữ họ cần khi lên Thiên đàng, chứ không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.