TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 328

“Anh muốn ta chỉ cho anh thấy không?” Mục sư mỉm cười.
“Thầy chỉ cho tôi?”
“Quỷ dữ,” ông lại mỉm cười.
Lukas vừa mừng, vừa hơi sợ. Tất nhiên anh muốn mục chỉ, giúp anh

thấy, nhưng rồi anh đã nghe nhiều vẻ quỷ dữ, và anh không chắc mình sẵn
sàng đối diện với nó.

“Anh hãy cởi quần áo và lội xuống nước,” mục sư ra lệnh.
Lukas ngạc nhiên. Trời không ấm. Đã gần như mùa xuân, lá xanh non nở

đẹp trên các cây xung quanh, nhưng vẫn còn rất lạnh. Nước hồ nhất định sẽ
lạnh chết khiếp.

“Thế nào?” Mục sư nhíu mày
Lukas từ từ đứng dậy, cởi quần áo. Sau đó anh đứng trần truồng trước

mặt mục sư. Thân thể trắng hếu, gầy gò run rẩy trong tiết trời giá lạnh. Mục
sư nhìn anh rất lâu, không nói gì. Nhìn từ đầu xuống chân. Lukas cảm thấy
thôi thúc rất mạnh phải che người. Anh cảm thấy thực sự không thoải mái,
nhưng tin đây chắc là một phần của lễ khai tâm. Anh phải trải qua giai đoạn
này rồi mới đạt tới mức cao hơn, và vì thế anh chỉ phải chịu không thoải
mái một chút.

“Giờ anh hãy lội xuống nước,” mục sư Simon chỉ tay bảo.
Lukas gật đầu, đi xuống mép nước. Anh thò một ngón chân xuống nước,

nhưng vội rụt lại ngay. Nước lạnh như băng. Một con chim to bay vụt từ
cây về phía đám mây. Hai tay ôm ngực, Lukas ước gì mình cũng bay được.
Anh bay thẳng tới chỗ Chúa và ở đó mãi mãi. Không phải anh không muốn
ở trên Cổng trời. Tất nhiên anh muốn ở đó - nói cho cùng, họ là những
người trên trái đất được Chúa lựa chọn - nhưng nếu có thể bay. Anh sẽ
không cần phải làm những việc như thế này để được chọn vào số người đó.
Anh ngước nhìn mục sư lúc này đang ngồi thẳng như chiếc cọc trên ghế.
Lukas cứng người. Lội xuống làn nước lạnh như băng. Người tê tái, giống
như đứng trên những viên đá lạnh buốt. Anh muốn hỏi mục sư phải ra bao
xa, nhưng mục sư không nói gì. Lúc này ông đứng dậy khỏi ghế, xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.