TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 349

“Vậy sao? Xin cho biết ông là ai?” Mia nói.
“Tôi xin lỗi nếu gọi không đúng lúc,” người đàn ông đầu dây kia nói.

“Tôi cố tìm chị đã lâu nhưng như tôi nói, không dễ chút nào.”

Mia theo sau Munch ở góc nhà, thấy người đồng nghiệp của cô đang

nhìn qua cửa sổ.

“Vậy có chuyện gì không?” Mia sốt ruột hỏi.
“Tôi là Albert Wold,” ông ta tiếp tục. “Tôi là người trông coi Nhà thờ

Borre.”

Nhà thờ Borre.
Toàn bộ người nhà của cô đều nằm trong nghĩa trang nhà thờ này.
“Ông nói tiếp đi.”
“Như đã nói, tôi xin lỗi đã quấy rầy chị.”
“Có chuyện gì sao?”
Munch rời cửa sổ, đi tiếp xung quanh nhà thờ.
“Vâng. Tuần trước chúng tôi mới phát hiện, và toàn bộ chuyện này rất lạ.

Chúng tôi không biết phải làm gì, ngoài việc rõ ràng là phải liên hệ với
chị.”

“Có chuyện gì vậy?”
“Một trong những ngôi mộ của gia đình chị đã bị xáo trộn,” ông ta nói.
“Cái gì? Bằng cách nào?” Mia hỏi.
“Vâng, lạ là chỗ đó,” ông ta buồn rầu nói. “Như chúng tôi thấy, những

mộ khác không bị động chạm.”

“Xáo trộn. Cụ thể là thế nào?”
“Tôi không biết nói thế nào với chị,” ông ta nói tiếp. “Toàn bộ việc này

không dễ chịu chút nào. Có người đã xóa tên chị gái chị.”

“Xóa tên chị gái tôi? Ông nói thế là sao?”
“Bằng một hộp sơn. Lúc đầu chúng tôi nghĩ chỉ là việc nghịch ngợm

bình thường vẫn xảy ra của bọn trẻ mất kiểm soát chúng tôi có ở đây,
nhưng rồi nhanh chóng nhận ra việc này khác, vì thế mới lạ đến thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.