TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 352

64

E

milie Isaksen chạy xe dọc đường Ringvollveien. Cô mới đến vùng

này, sống ở Hønefoss chưa tới mười hai tháng. Cô chợt nghĩ có thể nhanh
hơn nếu đi đường Hadelandsveien, rồi ngược lên Ringvollvei cũ để tới nơi
cô định đến. Emilie Isaksen dạy Ngữ văn, một số học trò của cô sống ở đây,
cách trung tâm thị trấn vài cây số. Cô về số hai và rẽ sang
Gjermundboveien.

Emilie Isaksen biết mình muốn làm giáo viên ngay từ khi bắt đầu vào lớp

Sáu. Vừa học xong khóa đào tạo giáo viên, cô có việc làm và ngay từ ngày
đầu đã thích công việc này. Một vài giáo viên ở trường đã chỉ bảo khi cô
mới bắt đầu, và họ có những lời khuyên rất đúng. Chăm sóc bản thân là
việc quan trọng thế nào; đừng cho bài vở về nhà; đừng quá gần gũi học
sinh, nhưng đó không phải cách làm của Emilie. Và nó giải thích tại sao lúc
này cô đang ở trong xe.

Tobias Iversen.
Ngay từ bài học đầu tiên, cô đã nhận ra cậu: mặt mũi dễ coi, người cao

gầy với đôi mắt lanh lợi. Nhưng có gì đó không ổn. Có gì đó mà cô không
thể sờ mó được. Cậu được mọi người yêu mến, nên chuyện tiếng tăm
không phải là vấn đề. Lúc đầu cô không biết là vấn đề gì, nhưng rồi cô dần
hiểu ra. Mẹ cậu không bao giờ tới dự các buổi họp phụ huynh. Cha dượng
của cậu cũng thế. Họ không trả lời thư. Họ không trả lời điện thoại. Đơn
giản là cô không thể liên lạc được với họ. Và rồi cô bắt đầu thấy những vết
bầm tím. Trên mặt. Trên tay cậu. Cô không dạy thể dục thể thao, nên cô
không thấy người cậu, nhưng cô nghĩ là cậu bị thâm tím khắp người. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.