TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 367

cái tên cứ ở đó như trêu ngươi cô. Trêu ngươi cả hai chị em. Cô cào đám lá
khô cuối cùng trong khi chờ ông quản lý. Lẽ ra cô phải tới sớm hơn. Bây
giờ là quá muộn. Cố ngăn dòng nước mắt, cô mím chặt môi lẩm bẩm, “Xin
lỗi Sigrid, tha lỗi cho em.” Cô thấy một hộp nhựa nhỏ màu vàng để sau
bình cắm hoa. Loại thường thấy trong quả trứng dịp lễ Phục sinh. Cô cúi
nhặt lên, mang vứt vào thùng rác gần nhất. Trên đường trở lại mộ, cô bỗng
sững lại.

Có thể là nó?
Không, không thể nào.
Cô xoay người, quay lại thùng rác nhặt chiếc hộp nhỏ màu vàng. Cô

xoay mở ra.

Bên trong có một mảnh giấy.
Tay Mia run run khi mở mảnh giấy.

Hú… òa, Mia. Thông minh lắm. Nhưng cô không thông minh như cô

tưởng. Cô tưởng đây là mộ thật, nhưng không phải. Cô có thể gặp tôi
không, Mia? Cô có thể gặp tôi bây giờ không?

Mia Krüger chạy nhanh về chỗ ô tô để tìm điện thoại. Cô có hàng chục

cuộc gọi nhỡ, nhưng quyết định bỏ qua. Cô lau nước mắt, gọi cho Munch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.