TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 369

“Ừ,” ông bạn đồng nghiệp trả lời. “Có điều họ gọi nó là ‘liệu pháp trò

chuyện’. Heidi giúp Đội Tình nguyện Ringerike nhiều việc, nên bà ấy chỉ
tôi tìm đúng hướng.”

Heidi là người phụ nữ đã làm Martinssen rời bỏ thành phố. Đôi khi

Ludvig cũng có ý nghĩ ấy. Nói lời tạm biệt với những ức chế ở thủ đô, tìm
cho mình công việc ở một thành phố nhỏ hơn. Nhưng điều đó đã không bao
giờ xảy ra, và bây giờ chỉ còn vài năm nữa là ông đến tuổi nghỉ hưu.

“Nhóm này hoạt động từ năm 2005 đến 2007 - đó là khoảng thời gian

anh hỏi, đúng không?”

“Đúng vậy,” Ludvig gật đầu. “Anh có danh sách tên tuổi họ chứ?”
“Tôi còn làm tốt hơn thế - tôi có cho anh ảnh của các thành viên cũng

như tên tuổi và địa chỉ của họ.”

“Tốt lắm, Kjell. Làm tốt lắm,” Ludvig nói, trở lại bàn làm việc. “Anh có

thể fax cho tôi được không?”

Ông lập tức lấy làm tiếc đã nói câu đó.
“Fax cho anh ư, Ludvig?” Bạn ông tặc lưỡi. “Anh không có email à?”
“Email cho tôi. Ý tôi là email cho tôi.”
“Tôi sẽ cho người chụp lại và gửi cho anh ngay sau khi xong.”
“Nghe được lắm, Kjell. Tuyệt.”
“Anh có nghĩ sẽ bắt được hắn?” Lúc này đồng nghiệp của ông có vẻ

nghiêm túc. “Ở đây người ta đang đồn ầm lên. Mọi người lo sợ.”

“Chúng tôi sẽ tóm được ả,” Ludvig nói, rồi tự hỏi liệu ông có để lộ điều

gì không.

“Ả? Stoltz à? Người phụ nữ anh gửi ảnh cho chúng tôi ấy? Đang bị truy

bắt để xét hỏi?”

“Chúng tôi vẫn chưa biết,” Ludvig nói, chợt nảy ra một ý. “Cô ta có

trong các ảnh của anh không?”

“Có thể. Tôi vẫn chưa thấy chúng. Heidi phải xuống tận văn phòng đội

tình nguyện để lấy. Lúc này bà ấy đang trên đường về. Này Rune! Máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.