TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 378

70

G

abriel Mørk đang đứng ngoài khu căn hộ riêng biệt ở Frogner, nhưng

không ai mở cửa. Anh bắt đầu bực với Ludvig, người đã nhờ anh đến đây.
Anh không nghĩ việc của mình lại là đi mua thực phẩm. Anh biết anh
không phải là một thành viên kỳ cựu của đơn vị đặc biệt. Dẫu sao anh cũng
mới chỉ bắt đầu nhưng đi mua đồ? Anh ngước nhìn căn hộ, lại bấm chuông,
vẫn không có trả lời. Đây là một khu sang trọng, khu vực đáng thèm muốn
nhất của vùng Tây Oslo. Mỗi căn hộ đều có cửa sổ rộng và một ban công
nhìn xuống bãi đậu xe. Anh nghĩ về bạn gái của mình và đứa con cô đang
mang thai. Lúc đầu anh rất lo lắng. Họ sẽ sống ở đâu? Làm sao có thể thanh
toán các hóa đơn khi đứa bé ra đời? Họ sẽ phải mua sắm nhiều thứ và anh
bối rối vì chẳng biết gì cả. Anh thực sự không biết những việc đầu tiên phải
làm khi trở thành ông bố. Cũi và tã lót và đó mới chỉ là bắt đầu. Còn nhiều
thứ khác nữa. Giờ anh đã có việc làm. Bỗng nhiên có. Mà là công việc
oách. Một công việc quan trọng. Anh chưa bao giờ hình dung mình sẽ có
công việc như thế. Cảnh sát đã từng là… kẻ thù, nói trắng ra là vậy. Và kẻ
thù của tất cả những hacker khác mà anh biết. Nhưng họ không biết họ
đang nói về cái gì. Họ chưa gặp Mia Krüger. Và Holger Munch. Curry.
Anette. Ludvig. Kim và tất cả những người khác. Họ không biết có đồng
nghiệp nghĩa là thế nào. Đi làm, đó là một phần của công việc; ở đó người
ta mỉm cười, nói “xin chào”, biết bạn là thành viên của nhóm, những người
quý bạn và tôn trọng việc bạn làm. Anh cảm thấy dù thế nào mình cũng
đang góp sức làm ra tin tức. Trước nay anh chưa bao giờ quan tâm nhiều
đến tin tức, nhưng hoàn toàn khác khi nó liên quan đến công việc của riêng
mình. Và trang thiết bị mà các kỹ thuật viên mang từ Grønland đến cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.