TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 380

71

M

ia Krüger chạy quá tốc độ cho phép, nhưng đã sao. Cô nhầm, cô đã

quá nhầm. Không phải Munch. Kẻ giết người không phải bám theo Holger.
Cô mới là mục tiêu. Cô khẽ chửi thề, vượt chiếc xe công ten nơ. Cô chả
muốn đánh xe qua làn phải trước những xe khác. Cô nghe phía sau người
tài xế xe tải giận dữ bóp còi và cô càng đạp mạnh chân ga. Không phải
Munch. Không phải Holger. Thật đáng xấu hổ. Cô đã sai. Mẹ kiếp! Sao
Munch không nghe máy? Cô dùng một tay bẻ lái sang làn trong vừa kịp
vượt một xe khác, lần này là chiếc xe của người đi cắm trại. Cô dùng má
kẹp di động, định sử dụng bộ đàm cảnh sát nhưng quyết định thôi. Không
bao giờ biết những ai đang nghe, mà cô thì không muốn có người nghe
những gì cô nói.

Cô tính gọi cho Munch lần nữa, nhưng dừng lại khi điện thoại đổ

chuông. Đó là Gabriel.

“Munch đang ở đâu?” Mia hỏi.
“Chị ở đâu?” Gabriel nói.
“Trên đường về văn phòng. Munch đâu?”
“Chỉ Chúa mới biết,” Gabriel nói. “Ông ấy không trả lời cái điện thoại

chết tiệt, Mia ạ.”

“Có chuyện gì à?”
“Marion đã mất tích.”
“Lạy Chúa!”
“Thật đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.