TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 38

chỉ thấy tiếc về hậu quả. Giới truyền thông nổi giận, tranh cãi nổ ra ở
Grønland. Holger Munch, người phụ trách đơn vị, người đích thân chọn cô
từ Học viện Cảnh sát, đã bị điều chuyển công tác, đơn vị đặc biệt bị xóa sổ.
Việc này khiến cô hết sức đau đớn, càng đau đớn hơn khi Holger đã phải
trả giá vì hành động của cô, nhưng rất lạ là vụ giết người này thì không,
không hề làm cô ân hận. Họ đang lần theo manh mối tới Tryvann. Một vài
tên nghiện hoặc híppi đầu bù tóc rối - dân chúng luôn thấy khó phân biệt
hai loại người đó khi họ gọi điện kêu ca - có người phàn nàn về căn nhà di
động ở Tryvann và đám thanh niên đang tụ tập trác táng ầm ĩ. Holger nghĩ
cô bé mất tích có thể đang ở đó. Và quả thật, trong căn nhà bẩn thỉu ấy, họ
gặp một cô gái trẻ, không phải cô bé mất tích, mà là một người khác, mắt
trống rỗng, kim vẫn cắm trên tay. Thật bất ngờ, ở cùng với cô gái đó chính
là Markus Skog. Và như báo cáo từ ủy ban Khiếu nại Cảnh sát Độc lập
viết, Mia đã “sử dụng vũ lực không cần thiết”. Mà cũng không sai mấy.

Mia lắc đầu nghĩ về sự bất nhân của mình. Holger Munch đứng về phía

cô, nói Skog tấn công cô trước - dù sao họ cũng tìm thấy một con dao và
một chiếc rìu ở hiện trường - nhưng đúng ra Mia phải tỉnh táo hơn. Cô đã
được huấn luyện để bảo vệ mình trước một kẻ nghiện ngập điên cuồng
khua dao vung rìu. Lẽ ra cô có thể bắn vào chân hắn. Hoặc vào tay. Nhưng
cô không làm thế, cô đã giết hắn. Một phút căm hận, và cả thế giới như
biến mất. Hai phát thẳng vào ngực hắn.

Nếu không có Holger Munch, chắc cô đã ngồi tù. Cô lôi chiếc chai

không từ trong áo khoác, liếm những giọt rượu cuối cùng và lại giơ nó về
phía những đám mây. Bây giờ thì chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Mọi việc sẽ
sớm kết thúc thôi.

Cuối cùng.
Sáu ngày nữa.
Cô nằm xuống, kê má lên những ván gỗ cầu tàu xù xì và nhắm mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.