TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 399

Rakel nhích lại gần hơn và bóp mạnh tay nó. Nó cũng bóp tay cô. Chúng

thỉnh thoảng lại làm việc này.

Mọi việc rồi sẽ ổn. Chúng ta ở bên nhau.
“Tớ tán thành,” Tobias nói, dù nó không quan tâm Chúa có tồn tại hay

không. Ở trường nó đã học là có rất nhiều thần thánh khác nhau. Trên thế
giới người ta tin vào nhiều điều khác nhau, nhưng Nghiên cứu Tôn giáo
không phải môn học nó yêu thích, và trước nay nó chưa bao giờ nghĩ nhiều
về chủ đề này.

“Vậy phải tin vào ai nếu cậu không tin vào Chúa?” Rakel trầm ngâm hỏi.
“Siêu nhân,” Tobias gần như trả lời ngay. Đó là câu nó thường nói để

thằng em của nó vui lên khi buồn.

“Ai?” Rakel hỏi.
Nó quên mất Rakel hình như không biết nhiều về thế giới bên ngoài.
“Một người cực khỏe, có thể bay.”
“Người làm sao bay được?” Rakel hỏi với vẻ không tin.
“À, bay được, nhưng không phải người thật. Anh ấy là nhân vật trong

truyện tranh.”

“Chúng tớ có sách tranh về Chúa,” Rakel nói, rồi lại ngồi im.
Tobias cảm thấy hơi thương hại cô gái. Không phải vì nó cũng đã trải

qua quá nhiều chuyện, trong khi những đứa khác trong lớp có đủ mọi thứ.
Máy tính bàn, máy tính bảng và điện thoại di động, bao giờ cũng là thứ mới
nhất, nhưng ít ra nó còn có ti vi, truyện tranh và sách. Rakel không có
những thứ này.

“Cậu nghĩ khi nào họ sẽ thả mình ra? Người bị giam ở đây lâu nhất là

bao lâu?”

“Tớ không chắc,” Rakel nói. “Có một đứa tên là Sara, tớ nghĩ đã ở đây

hai tuần, nhưng khi tớ đến thì nó không còn ở đây nữa.”

“Nó phạm tội gì?”
“Họ nói nó cố bỏ trốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.