TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 431

Anh ta cười ha hả, đấm tay vào tường. Liv-Hege nhảy dựng lên, kim gần

như không đâm đúng ven, nhưng cuối cùng cũng làm được. Luồng ấm chạy
khắp cơ thể. Phải thế chứ! Những tảng mây hồng. Những bãi biển vô tận.

Cô vừa bỏ kim tiêm xuống sàn thì có tiếng gõ cửa.
“Có ai trong đó không?”
Tiếng phụ nữ.
“Cái đếch gì thế?” Markus nói.
Anh ta cố nhìn qua rèm, nhưng quên cửa đã che bằng bìa các tông nên

không thể nhìn ra ngoài từ trong căn nhà di động bẩn thỉu.

“Cảnh sát!”
Lần này là giọng đàn ông.
“Cứt,” Markus nói, bắt đầu dọn chỗ ma túy trên bàn. “Liv-Hege. Giúp tôi

một tay.”

Nhưng Liv-Hege không còn làm nổi việc gì nữa. Cô cười rất tươi, đi vào

một góc an toàn. Đó chính xác là những gì đã xảy ra, Liv-Hege không thể
nhớ, nhưng đột nhiên thấy nữ sĩ quan cảnh sát trong nhà.

“Mia Krüger, Đội Trọng án. Chúng tôi đang tìm cô gái này. Anh có thấy

cô ta không?”

“Ô, đó là Pia,” Liv-Hege mỉm cười khi thấy tấm hình.
“Câm mồm!” Mia quát.
“Nhưng đó chẳng phải là Pia sao?” Markus Skog cũng hét.
“Markus?” nữ sĩ quan cảnh sát đột nhiên hỏi. “Markus Skog?”
“Có chuyện gì thế, Mia?”
Viên sĩ quan cảnh sát nam từ ngoài hỏi vào.
“Mia Krüger? Ai mà lại nghĩ có chuyện này chứ? Lâu lắm không gặp.”
Nữ sĩ quan cảnh sát có tên Mia tựa như nhìn thấy ma.
“Chị cô khỏe không?” Markus cười to. Liều thuốc trộn giờ đã ngấm,

mồm anh ta há ra, răng thủng lỗ chỗ và cười hô hố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.