TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 455

85

L

ukas đặt súng xuống đất, tra chìa vào ổ khóa. Bên ngoài trời lạnh buốt.

Anh cảm thấy gió lạnh lùa trên cổ. Anh mở khóa, nâng chiếc nắp hầm gỗ
nặng lên, rọi đèn vào khoảng tối bên dưới. Ánh đèn lướt trên chiếc thang
dài xuống nền xi măng vài mét phía dưới. Anh nhét súng vào cạp quần,
theo thang trèo xuống. Cậu bé và Rakel đang đứng, chăn quấn quanh người
khi anh xuống. Anh chiếu đèn, nhưng hạ thấp khi thấy chúng lấy tay che
luồng sáng rất mạnh.

“Ta là Giê su,” anh nói, giọng hết sức bình tĩnh. “Đừng sợ, ta tới không

phải để hại các con.”

Anh lia đèn quanh phòng, nhìn thấy thứ anh đang tìm. Một chiếc can sắt

để trước giá xếp đầy hộp các tông. Cậu bé và Rakel đi qua phòng, miễn
cưỡng tới chỗ anh.

“Giờ chúng tôi đi được chứ?” cậu bé ướm hỏi.
“Được, hai con đi được rồi,” Lukas nói. “Đi với Chúa. Cửa hầm đã mở.”
Anh bắt gặp ánh mắt cậu bé khi nó đi qua chỗ anh trong căn phòng lạnh

lẽo.

“Cảm ơn anh,” Tobias nói, đặt nhẹ tay lên tay anh.
“Ta là Giê su.” Lukas lại mỉm cười, chiếu đèn cho chúng leo lên thang.
Anh đợi tới khi cả hai đã bò qua cửa hầm ra ngoài rồi rọi đèn vào những

chiếc giá tìm chiếc can sắt. Nó rất nặng, nhưng anh cũng mang được lên
thang, kẹp đèn pin vào nách, lôi nó lên. Anh đậy nắp hầm, đứng nhìn các vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.