TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 457

Lukas bóp cò, nổ hai phát vào ngực mục sư rồi vứt súng xuống sàn nhà.

Mục sư bật ngửa về phía sau, gục xuống thở dốc trước mặt anh. Lukas mở
nắp can, đổ thứ bên trong lên tường. Anh làm từ từ. Họ không vội. Mùi
xăng nồng nặc trong nhà thờ nhỏ. Mục sư Simon nằm ngửa trên sàn, mồm
há ra nhìn Lukas với đôi mắt sợ hãi, hai tay cứng đờ co giật trên ngực.
Cảnh tượng đẹp làm sao, Lukas nghĩ khi anh thấy máu chảy thành dòng
nhỏ trên sàn mới lau bóng. Anh đổ nốt chỗ xăng còn lại lên bàn thờ Chúa,
trở lại chỗ mục sư lúc này tay đang giữ cổ họng, cố nói điều gì đó nhưng
chỉ nghe những tiếng ú ớ qua miệng.

“Đừng sợ,” Lukas nói, vuốt tóc mục sư.
Anh lại đứng lên, rút bật lửa trong túi, kiểm tra xem còn dùng được

không. Anh nhìn ngọn lửa nhỏ nhấp nháy trước mặt. Anh bắt đầu từ một
góc nhà. Xăng bén lửa rất nhanh. Anh qua phía đối diện, để bật lửa xuống
sàn rồi bật mạnh cho xăng cháy và làm tiếp tới khi cả nhà thờ màu trắng
chìm trong lửa. Anh ném bật lửa, quay lại chỗ mục sư, quỳ bên cạnh và
nắm tay ông. Lúc này lửa đã phủ kín nhà thờ - rèm cửa, tường, sàn, ban
thờ. Lukas mỉm cười và bắt đầu hát. Anh cẩn thận vuốt mái tóc bạc của
mục sư.

“Cha có thấy quỷ dữ không? Bây giờ nó đang rời bỏ cha. Tuyệt vời phải

không?” Chàng trai cười lớn.

Mục sư hốt hoảng nhìn anh, toàn thân run bần bật. Máu phun ra từ các

vết đạn trên ngực.

Ngọn lửa đã liếm tới trần nhà. Cả nơi này chìm trong biển lửa.
“Con sẽ gặp cha ở nhà, thưa cha,” Lukas mỉm cười.
Và nhắm mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.