TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 459

phải chỉ có mình ông.

“Delta 1 gọi số 9,” ông nghe tiếng trong tai nghe. “Chúng tôi chuẩn bị

xong, sẵn sàng xông vào. Có tín hiệu hành động chưa. Hết.”

Curry lại nhún vai, lúc này gần như đã quá sẵn sàng. Tựa như anh đang

chuẩn bị làm bất cứ việc gì và nếu Munch không nhanh chóng ra lệnh, anh
sẽ một mình xông thẳng vào nhà. Munch quỳ một gối trên cỏ không xa
ngôi nhà, cố đánh giá rõ hơn tình hình khi ông thấy điện thoại lại rung
trong túi lần thứ hai.

Không, không phải. Có cảm giác là không phải. Xây một phòng nhỏ kín

mít dưới hầm là một chuyện, nhưng chỗ đó thực sự có thể ở được ư? Sao
lại có người trên đời này làm thế? Chắc chắn thay đổi tầng trệt trong nhà
mà không phải đào hầm đơn giản hơn nhiều chứ?

“Số 9? Nghe rõ trả lời.” Ông lại nghe gọi trên bộ đàm.
Không chỉ Curry đang thấy ngứa ngáy chân tay, mà toàn đội đều muốn

xông vào.

Điện thoại của ông lại reo giống như ong bò vẽ giận dữ trong túi quần.

Cái quái gì thế?

Ông rút điện thoại khỏi túi, cố lấy tay che ánh sáng màn hình để không ai

nhìn thấy.

Ông có hai cuộc gọi nhỡ của Ludvig Grønlie, một tin nhắn đang hiện rõ

trên điện thoại trước mặt.

Sai chỗ! Nhân chứng báo nhìn thấy Marion. Gọi tôi!!!

“Số 9 gọi tất cả các Delta! Tất cả các Delta,” ông nói nhanh rất to vào

máy bộ đàm. “Chúng ta có địa điểm mới. Thu quân và đợi lệnh mới. Tôi
nhắc lại. Không được vào. Chúng ta có địa chỉ mới. Thu quân và đợi lệnh
mới.”

Ông đứng dậy, vội vã trở lại xe và gọi cho Ludvig.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.